Cố gắng gượng dậy tinh thần để hoàn thành buổi chụp tạp chí, Lộc Tri Vi nặng nề chào tạm biệt Ôn Dao và Văn Văn.
Tuy Mạnh Lãng Thừa hiện tại vẫn chưa tìm đến cô, nhưng biết đâu ông ấy đang âm thầm ấp ủ một kế hoạch lớn, xem xét nên đày cô đến nơi nào thì mới đủ thê thảm.
Lộc Tri Vi thở dài.
Can gián đến chết quả nhiên không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm...
Nhưng nói hối hận ư, không hề.
Chỉ cần Mạnh Lãng Thừa một ngày chưa buông bỏ chấp niệm, thì dù hôm nay cô không nói những lời đó, lần sau cô cũng sẽ nói.
Chỉ cần là vì Tang Vãn Từ, tất cả đều đáng giá!
Ôn Dao và Văn Văn dõi theo Lộc Tri Vi xuống xe, dõi theo cô bước vào thang máy.
Không hiểu sao, cả hai cứ cảm thấy có một cảm giác coi cái chết nhẹ tựa lông hồng khó tả toát ra từ Lộc Tri Vi???
Ôn Dao, Văn Văn: Đã có chuyện gì xảy ra sao...
...
Lộc Tri Vi nằm bẹp dí trên ghế sofa trong nhà.
Ngoài khung cửa sổ sát đất, tuyết đang rơi.
Bầu trời có chút âm u, giống như tâm trạng của cô lúc này.
"Haizz..."
Cô lại một lần nữa thở dài nặng nề.
Lần này có lẽ thật sự chết chắc rồi...
Đờ đẫn nhìn khung cảnh tuyết rơi một hồi, Lộc Tri Vi cầm lấy điện thoại mở WeChat, lướt xem cuộc trò chuyện với Tang Vãn Từ.
Hôm nay công việc của Tang Vãn Từ cũng rất nhiều, phải đến tối mới có thể về nhà.
Cô đặt điện thoại xuống, rồi lại cầm lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-qua-nhiet-dao-hon-quyet/4682347/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.