Lộc Tri Vi cúi mắt nhìn người đang gối đầu trên đùi mình.
Cách biểu đạt của Tang Vãn Từ trước nay vẫn luôn thẳng thắn, từ nụ hôn đầu tiên của họ đã là như vậy.
Chỉ là chưa có lần nào mãnh liệt và khao khát như lần này. Ngay cả đầu ngón tay chạm vào cánh môi cũng thấm đẫm d*c v*ng đối với đối phương.
Bởi vì đã không còn giống trước.
Bây giờ họ là người yêu của nhau, là duy nhất của nhau. Mọi tình yêu đều được trao cho một tư cách danh chính ngôn thuận.
Lòng bàn tay Tang Vãn Từ nhẹ nhàng v**t v* môi Lộc Tri Vi, lại hỏi một lần nữa: "Được không?"
Lộc Tri Vi giơ tay lên, ngón tay men theo cánh tay trắng nõn của nàng một đường tiến lên, cuối cùng dịu dàng áp lên mu bàn tay, nắm lấy tay nàng.
Lộc Tri Vi chủ động hôn lên đầu ngón tay nàng: "Đầu không đau nữa sao?"
Tang Vãn Từ lắc đầu: "Bây giờ không đau."
Lộc Tri Vi buồn cười nói: "Nói đến chuyện này là không đau à?"
Tang Vãn Từ nghiêm túc: "Ừm, nói đến chuyện này là không đau."
Lộc Tri Vi không nhịn được mà than nhẹ: "Cô bé này thật là..."
Sao lại có thể luôn luôn nghiêm túc nói ra những lời như vậy chứ?
Khổ nỗi là Lộc Tri Vi lại không thể nào từ chối.
Cửa sổ sát đất rộng lớn đã được rèm che kín mít. Mọi thiết bị trong phòng đã ngừng hoạt động. Cửa phòng cũng đã khóa trái, sẽ không có ai tùy tiện mở ra từ bên ngoài.
Tất cả mọi thứ, như thể đang chuẩn bị cho sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-qua-nhiet-dao-hon-quyet/4682321/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.