Màn đối đáp vừa rồi của Tang Vãn Từ khiến Khâu Lạc ngớ cả người.
Hắn vốn luôn tự tin rằng với gương mặt này, mình có thể thuận buồm xuôi gió trong mọi chuyện. Nào ngờ hôm nay mới nhận ra, đời người quả nhiên không thể tránh khỏi vài ba chuyện bất ngờ.
Thế nhưng, chính sự bất ngờ này lại càng làm tôn lên nét khác biệt của Tang Vãn Từ.
Trên đời này có thứ gọi là tình yêu sét đánh, cũng có kiểu lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.
Hắn tin rằng việc Tang Vãn Từ hiện giờ không thích mình chẳng qua là vì thời gian ở bên nhau còn quá ngắn, nàng chưa hiểu rõ về hắn, chưa thể nhận ra vẻ đẹp dung hòa giữa nội tâm và ngoại hình của hắn mà thôi.
Chỉ cần cho thêm thời gian, nàng nhất định sẽ phát hiện ra điểm tốt của hắn, và rồi sẽ yêu hắn.
Khâu Lạc quả quyết nghĩ vậy.
Nghĩ thông suốt rồi, tâm trạng Khâu Lạc khá lên hẳn, gương mặt cũng tươi cười hơn: "Tang lão sư thật biết nói đùa, thảo nào lại có nhiều người thích cô như vậy."
"Không đùa."
Tang Vãn Từ vẫn giữ vẻ mặt không cảm xúc.
"Nếu tôi biết đùa, thì đã khuyên anh ngay cả giống loài cũng không cần bó buộc quá."
Khâu Lạc: "..."
Ai đó nói cho tôi biết đi, sao lời của nàng lại khó đỡ đến thế??
Tang Vãn Từ chẳng buồn để tâm đến vẻ mặt của hắn lúc này.
Những gì cần nói nàng đã nói hết, còn Khâu Lạc muốn làm gì tiếp theo là chuyện của hắn.
Nhưng nếu hắn còn làm phật lòng nàng, thì đừng trách nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-qua-nhiet-dao-hon-quyet/4682284/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.