Lộc Tri Vi buộc phải thừa nhận một điều, Tang Vãn Từ là một người có sức hút vô cùng đặc biệt.
Bởi sự chân thành và lương thiện của nàng, cho dù có gỡ bỏ lớp hào quang nhân vật chính, nàng vẫn tỏa ra một thứ ánh sáng rực rỡ không thể nào phớt lờ.
Quen biết được một người như vậy, thật sự là may mắn của cô.
Tang Vãn Từ hỏi tại sao cô lại đứng một mình.
Lộc Tri Vi khẽ lắc ly nước ép trong tay: "Quen lủi thủi một mình vào những lúc thế này rồi."
Trước khi có hào quang nhân vật chính, số lần Lộc Tri Vim tham gia tiệc tùng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Thế nên, thói quen của cô vẫn dừng lại ở cái thời còn là một người vô hình.
An tĩnh, cô độc, và không cách nào hòa nhập được.
Bởi vậy, khi đột nhiên trở thành một người bình thường, cơ thể cô vẫn chưa kịp phản ứng lại, thành ra cách ứng xử có phần lúng túng.
Hơn nữa, ở buổi tiệc của đoàn phim 《 Phượng Tê 》, Lộc Tri Vi cũng chỉ mới có kinh nghiệm dự tiệc hai lần mà thôi. Lần trước lại có nam chính bên trái, nữ chính bên phải, toàn là người quen nên cô chẳng cần phải đau đầu nghĩ cách giao tiếp.
Tang Vãn Từ hiểu ý cô, nhẹ nhàng nói: "Không sao đâu, cứ từ từ rồi sẽ quen thôi."
"Còn có tôi ở bên cạnh cô mà."
Trong một môi Tr**ng X* lạ, chỉ cần có một người quen thuộc bên cạnh, người ta sẽ không còn sợ hãi nữa. Tang Vãn Từ hiểu rõ hơn bất kỳ ai, Lộc Tri Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-qua-nhiet-dao-hon-quyet/4682282/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.