Cảnh tượng này quả thực rất ấn tượng.
Lão Ngũ, người đang cầm trong tay kịch bản phim ngôn tình, suýt chút nữa đã quay người bỏ chạy, nhưng rồi sực nhớ ra điều gì đó. Khoan đã, hai người này chính là nhân vật chính trong kịch bản ngôn tình mà.
Thế thì anh ta chạy đi đâu làm gì?
Công việc của hệ thống là tác hợp cho nhân vật chính, đương nhiên là rất thích thú với tình cảnh này rồi.
Anh ta không những không đi, mà còn phải phất cờ hò reo, cổ vũ cho cặp đôi chính đang có tiến triển thần tốc này nữa chứ.
【Đồng ý đi, đồng ý với nàng đi!】
【Nhẫn của cô đâu? Sao cầu hôn mà lại không mang theo nhẫn?】
【À, hiểu rồi, tấm lòng đi trước, vật chất theo sau.】
Lộc Tri Vi nghe thấy giọng nói của hệ thống oanh tạc trong đầu mình, rồi lại nhìn người trước mặt, cô quyết đoán lựa chọn giải quyết người trước mắt trước, ngay khi sức lực vừa hồi phục.
Xoa xoa đầu gối, Lộc Tri Vi chậm rãi đứng dậy, đầu óc nhanh chóng lướt qua một lượt, rồi mở miệng dưới ánh mắt đầy cảnh giác của Tang Vãn Từ: "Tang..."
Cô ngập ngừng một chút, bỗng nhiên không biết nên gọi thế nào cho phải, dứt khoát không gọi nữa.
Nhưng không đợi cô nói tiếp, Tang Vãn Từ đã nhanh hơn một bước đưa tay lên che miệng cô lại.
Một mùi hương thanh nhã, thoang thoảng chợt len lỏi vào khoang mũi của Lộc Tri Vi, nhẹ nhàng mà rõ rệt, tựa như chính con người của Tang Vãn Từ, vừa cao sang quyến rũ lại vừa xa vời không thể chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-qua-nhiet-dao-hon-quyet/4682249/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.