Thất tịch năm nay rơi vào thứ năm, lúc Ngô Minh tan ca trở về nhà, đã có vô số đôi tình lữ tay nắm tay nhau, mỉm cười hạnh phúc bước trên đường. So với họ, cậu bước đi một mình trên đường thế này trông có vẻ rất cô đơn.
Bình thường không cảm thấy gì hết, nhưng đêm thất tịch hôm nay bỗng thấy hơi tủi thân.
Tần Không nhà bên gần đây cũng chẳng mấy khi qua chơi, mình lại ngại không dám qua làm phiền hắn, huống chi hắn đã có người hắn thích rồi.
Hôm nay Tần Không sẽ thổ lộ với người ta, chắc chắn là sẽ thành công thôi.
Giọng nói dịu dàng, hát lại hay, người cũng tốt bụng, nhiệt tình, hay giúp đỡ người khác. Hàng xóm đã đối xử tốt như vậy, với người yêu tất nhiên càng dịu dàng hơn.
Làm sao có ai nỡ lòng từ chối chứ.
Ngô Minh về đến nhà liền mở máy tính, mở web ra. Hôm nay Tần Không chỉ gửi một status weibo.
CV Tình Không: Đừng từ chối anh, nhé?
Ngô Minh vừa đau lòng vừa đố kị viết bình luận—-
Tên trong không có tên: Nhất định sẽ thành công! Sama cố lên!
Tình Không reply: Vậy là được rồi! Hứa chắc nhé!
Ngô Minh sửng sốt, sao gần đây Tình Không hay trả lời bình luận của cậu thế?
“Ding dong”, chuông cửa vang lên. Ngô Minh đặt máy tính xuống, đứng lên mở cửa.
“Hi~” Tần Không đứng ngoài cửa, tay còn cầm một bó hoa hồng, nở nụ cười vô cùng rực rỡ.
“…” Ngô Minh lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.
“Nhìn coi, trông tôi thế nào?” Tần Không hào hứng hỏi, “Đẹp trai không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-phu-nha-ben-cau-van-khoe-chu/1334117/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.