Lại là một tối hát hò.
Ngô Minh post lên kênh —-
Vô Danh: Thực ra hàng xóm vốn không có thai phụ nào đúng không! Tình Không-sama nói khoác cẩn thận sinh non!
Tình Không vừa hát xong một bài, giương mắt thấy câu nói của Vô Danh, liền “Hê” một tiếng, bảo: “Nói bậy! Nhà bên rõ ràng có thai phụ! Thai phụ đó còn hơi nghễnh ngãng tai nữa kìa!”
Ngô Mình sờ sờ cái tai đang nóng bừng lên của mình, xí một tiếng, tai tôi rất tốt đó.
Cậu ra ngoài phòng khách, mở tủ lạnh, lấy ra ít cà chua ngâm đường.
Hôm nay đồng nghiệp cho một ít cà chua, vừa đỏ vừa sáng, lúc về nghĩ nghĩ một hồi liền mang cắt thành lát, rắc đường trắng lên, bỏ vào trong tủ lạnh, hiện giờ có thể ăn được rồi.
Từng tinh thể đường trắng chưa tan phủ đều lên cà chua màu đỏ hồng, phần ruột màu xanh tím cứ như thể muốn chảy ra, phía dưới còn tích lại một ít nước, hấp dẫn vừa miệng, chua chua mà ngọt ngọt, khiến người người chảy nước miếng.
Ngô Minh xếp ra một hộp mới, gõ cánh cửa nhà bên, sợ người kia không nghe thấy còn ấn cả chuông cửa.
Tinh Không nghe được tiếng chuông này liền ngừng hát, nói với đám fan trong kênh: “Chết rồi, thai phụ nhà bên thực sự tới gõ cửa rồi, đuổi cô ấy đi đã.”
Mọi người đều nở nụ cười hả hê khi người gặp họa.
Tần Không mở cửa, cười nói: “Ngại quá, không làm ồn đến…”
Ngô Minh nâng nâng hộp bảo quản trong tay, “Hả?”
“Không…” Tần Không thoáng dừng lại, “Đây là?”
“Hôm nay đồng nghiệp tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-phu-nha-ben-cau-van-khoe-chu/1334109/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.