*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Là tự mi nói không chơi gay mà!
Tự vả có đau không!
Tống Tu Văn có chút buồn bực nhìn chằm chằm vào mấy chữ của người nào đó, nhưng cũng không cảm thấy chán ghét như khi bị Bạch Khinh Hồng cầu tình duyên lúc trước, hơn nữa điều đầu tiên cậu nghĩ tới là “tên này trêu chọc mình nhất định phải đùa giỡn lại hắn”.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyêt]: Ta cái gì cũng không nhìn thấy
Vị đạo trưởng nào đó lúc này đang rất buồn ngủ, ngụm cà phê trong miệng suýt chút thì phun vào màn hình, cũng không phải là mấy lời này có gì đáng cười, chỉ đơn giản là nghĩ đến người nọ khi gõ câu này da mặt dày ra sao, cảm thấy rất vui vẻ.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ta nhớ kỹ
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Con không chạy thoát được đâu
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Trong lòng sao, ngoài miệng lại khác……
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Sao nhỏ mọn vậy….
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Này không phải là nhỏ mọn, này là vấn đề nguyên tắc
Lại còn liên quan đến nguyên tắc?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Con cùng Giang Sơn đánh 22 chưa?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Đánh xong từ lâu
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Được
Tống Tu Văn sờ cằm, không biết vì sao, nhưng cậu có loại cảm giác mình té vào bẫy của Kiếm Chỉ Thiên Hạ rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hu-kiem-y/3130643/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.