Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Chị dâu tất nhiên là….” Tống muội vừa mở miệng, đã bị tiếng ho cắt đứt, ngăn nhỏ lại còn không phải là “chị dâu” sao.

Lục Phi Tình nghe bọn họ đánh một trận JJC, ngoại trừ Tống muội ra, giọng của Tống Tu Văn cùng Kiếm Chỉ Thiên Hạ đều là nam, nghe thế nào cũng không phải là giọng mà “chị dâu” nên có.

Tống muội im lặng không nói, Tống Tu Văn cũng không nói, trái lại cậu muốn biết “chị dâu” này có thừa nhận hay không, bang chủ một bang bị em gái mình gọi là “chị dâu”…

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Chị dâu… anh nên nói thế nào đây #haha

[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: 
 Nếu anh nhớ không lầm, em là phu nhân anh

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Có giỏi thì anh cũng kêu em gái mình gọi tui là chị dâu đi!

[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: 
 Anh không có em gái, nhưng có thể bắt em trai gọi

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: ….

Kiếm Chỉ Thiên Hạ còn có một em trai…

Trong kênh YY Kiếm Chỉ Thiên Hạ đem Lục Phi Tình đá khỏi kênh, tiếp tục lên điểm.

Tống muội tiếp tục xếp hàng, trong lúc chuyển bản đồ thì bị hệ thống nuốt mất một cái tin nhắn của Lục Phi Tình.

Lục Phi Tình đợi một hồi cũng không đợi được đệ tử trả lời, giữa đường thì đi toilet, cuộc nói chuyện cũng chẳng nghe được nhiều, chỉ là hai chữ “chị dâu” khiến y rất quan tâm. Sau khi y bị anh trai kéo vào sổ đen thì cấp độ buồn bực tặng lên một bậc, trong ngực như có một con mèo nhỏ, cứ cào cào, ngứa muốn chết được.

Không được không được, y nhất định phải làm sáng tỏ chuyện này!

Vì vậy Lục đại thần lại một lần nữa gửi tin nhắn mật cho đệ tử, nhưng cũng như cũ đá chìm xuống biển.

Tống muội: Sư phụ, ngài có nói gì với ta sao, ta vừa chuyển bản đồ.

Tự tay đánh lên 2000 điểm, khỏi nói Tống muội có bao nhiêu vui vẻ, tuy rằng áp lực từ khi lên 1900 đột nhiên tăng cao, tốt xấu gì anh cùng chị dâu đều rất là kiên nhẫn chỉ dạy nhỏ, cho dù phạm sai lầm cũng không nói gì, đặc biệt là chị dâu của nhỏ, chỉ ra khuyết điểm của nhỏ, để lần tới gặp phải cũng biết mà tăng thực lực.

Ba mươi sáu trận, thua năm trận, 2000 điểm, đoạn tám, cũng ổn thỏa.

Tống muội vui sướng trong lòng “lượn” đi…

Tống Tu Văn cũng có chút cảm khái, cậu một thân điểm trang bị bảy nghìn cũng lên được đoạn tám, trang bị 480 đều không cần đổi, trực tiếp tăng lên thành 515, này còn là bước nhảy vọt, mặt khác hiện tại phương thức tăng chiến giới của cậu, chỉ cần qua hai tuần nữa thì xác định vừng chắc lên cấp tám, 2+2 515 là chuyện sớm muộn. (2+2 515: ý chỉ phối trang bị Danh Kiếm cùng Chiến Giới mỗi loại hai món)

Chuỗi ngày đem Tuyết Danh thả vào túi chỉ có thể nhìn chẳng dám xài cũng nên chấm đứt đi!

Phối trang cũng là vấn đề lớn….

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Cầu chỉ phối trang!

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Có nhiêu Danh kiếm tệ

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: 1w1

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Em muốn theo phòng ngự lưu hay bùng nổ lưu

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Bùng nổ

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ừ… Anh cho em tài liệu phối trang, phát tệp tin trên YY em lưu đi, tự mình nghiên cứu một chút

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Được 


Không thể không nói, có cái cấp bậc đại sư như Kiếm Chỉ Thiên Hạ ở, Tống Tu Văn thật lòng giảm không ít chuyện, trước cậu cũng không biết phối trang như thế nào, hiện tại Kiếm Chỉ Thiên Hạ cho cậu một cái, hoàn toàn có thể tự mình ra tay, tự thân vận động.

Tống Tu Văn phát hiện, cái tệp phối trang này bên trong có toàn bộ các giai đoạn, cho dù là Đá Ngũ Hành hay là phụ ma thậm chí tẩy luyện đều có lựa chọn, cậu chơi một chút liền chơi đến nghiện.

Thằng đến Kiếm Chỉ Thiên Hạ chọt YY cậu gọi đi Chiến trường, cậu lúc này mới chuyển qua giao diện trò chơi.

Bỏ lỡ trận chiến trường buổi chiều cùng trận tám giờ, không đồng nghĩa với việc mở không nổi đoàn chiến trường, người đã tổ đủ, chiến trường mười lăm người Thần Nông Nhân.

Trong lúc xếp hàng Tống Tu Văn liền mật cho Kiếm Chỉ Thiên Hạ…

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Có thật nhiều loại phối hợp, nhìn đến hoa mắt luôn

[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: 
 cho anh xem suy nghĩ phối trang của em

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Tui gửi anh

Tống Tu Văn lưu lại chủng loại phối trang của mình, toàn bộ đều chụp gửi cho Kiếm Chỉ Thiên Hạ, trong quá trình chụp hình, thì lại vào chiến trường. Để thắng trận, trước bỏ qua phối trang vậy.

“Bang chủ, đi cày sát thương đi!” Diệp Trầm Chu mở mic nói chuyện.

Chiến trường cuối cùng sẽ tổng kết các loại số liệu như lượng sát thương, trị liệu, còn có lượng thụ thương, số lần tử vong, liên hợp giết này đó, nếu là số liệu quá thấp thì cuối cùng có thắng cũng sẽ nhận ít phần thưởng hơn. Có vài người liền thích cày sát thương, đặc biệt là cái bản đồ Thần Nông Nhân này, thủ vệ doanh đối địch có thể cày sát thương.

Trong đoàn bọn họ có Tàng Kiếm có Thiên La, hơn nữa đối phương là đội lẻ, đi cày chút sát thương cũng dễ hiểu.

Kiếm Chỉ Thiên Hạ đồng ý đi cày sát thương, sau khi mở màn liền bay đến vị trí mật thám Ác Nhân đem mật thám giết chết mặc kệ Ác nhân, sau đó liền một loạt chạy vào đại bản doanh Ác Nhân, điểm hồi sinh là chỗ cày sát thương tốt nhất.

“Lục Phi Tình cậu quay về chỗ chúng ta nhìn chút, đừng để bọn họ đánh Đại Tướng.” Cày mấy phút, Kiếm Chỉ Thiên Hạ đột nhiên nói.

Chiến trường Thần Nông Nhân này vốn là đi so điểm, đánh mật thám cùng với Thi Tướng, Thi Tướng sẽ xuất hiện khi một trong hai bên đạt được 300 điểm, tổng điểm là 500.

Ngoại trừ cái đó, chính là về doanh địa canh Đại Tướng, Đại Tướng nếu là bị quái Thiên Nhất Giáo hoặc phe đối địch giết, trực tiếp phán định thua. Lúc trước đánh chiến trường Kiếm Chỉ Giang Sơn bị thua oan ức, cho nên vào Thần Nông Nhân Kiếm Chỉ Thiên Hạ cũng sẽ quan tâm Đại Tướng nhà mình một chút.

Ác Nhân hơn Hạo Khí 200 điểm, thành công gọi ra Thi Tướng. Kiếm Chỉ Thiên Hạ lúc này mới để mọi người chuẩn bị một chút đem Thi Tướng cướp, không nên để khó khăn lắm mới gặp một đội lẻ mà vì mải mê cày sát thương liền thua.

Vốn tưởng rằng thắng lợi trước mắt nhóm Ác Nhân còn chưa kịp vui vẻ, mấy tên Hạo Khí liền từ trên trời rớt xuống, cứ thế một nhát liền diệt sạch bọn họ.

Trận này chả có gì bận tâm.

Vừa ra chiến trường, một quả Trái Tim Thổ Hào liền bùng nổ dưới chân Tống Tu Văn.

Giang hồ khoái mã phi báo! Nữ hiệp “Lục Minh Tuyết” tại Thành Đô đối với nữ hiệp “Kiếm Chỉ Dương Tuyết” sử dụng [Trái Tim Chân Thành] trong truyền thuyết! Cũng hướng thiên hạ tuyên cáo “Lục Minh Tuyết” đối “Kiếm Chỉ Dương Tuyết” yêu mến, xin nhật nguyệt làm minh, mời thiên địa làm giám, có sơn hà làm chứng, kính quỷ thần làm bằng. Từ nay về sau núi cao không ngăn nhung nhớ, suối sâu chẳng ngăn được đường, thời gian chẳng phai kỳ ý, phong sương chẳng lấp kỳ tình. Cho dù đường phía trước chông gai, cũng giữ trường kiếm thản nhiên chẳng sợ mà đi. Đời này kiếp này, không rời không bỏ, trọn cả một đời! Các vị hiệp sĩ nhanh chóng đến Thành Đô cùng nhau chứng kiến nữ hiệp “Lục Minh Tuyết” lời tỏ tình kinh thiên động địa này!

[Đồng minh][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: 


[Đồng minh][Kỳ Dao]: 


[Đồng minh][Lục Minh Tuyết]: 


[Đồng minh][Lục Phi Tình]: 
 Đệ tử ngốc, lại đây chúng ta nói chuyện nhân sinh

[Đồng minh][Lục Minh Tuyết]: Đại sư phụ, help!

Tống muội bái Lục Phi Tình làm sư phụ, mà sư phụ của nhỏ lại không chỉ có Lục Phi Tình, còn có anh của nhỏ, cũng là sư phụ danh chính ngôn thuận của nhỏ. Hiện tại nếu nhỏ gọi sư phụ trong kênh đồng minh, cũng không biết là kêu ai.

Ừ… Vốn quả Trái Tim Chân Thành này là nhỏ tính bắn cho tiểu sư phụ, vị sư phụ nam thần dạy nhỏ nhiều như vậy cũng nên cho chút tiền công, mà tiền công chính là Trái Tim Chân Thành của đệ tử.

Kết quả Tống muội theo phản xạ có điều kiện đi tìm “sư phụ” của nhỏ, kính dâng cho anh nhỏ Trái Tim Chân Thành đầu tiên của acc này, còn nhận một Thành tựu.

[Đồng minh][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Lục nam thần, anh muốn làm gì đệ tử tôi 


[Đồng minh][Lục Phi Tình]: 
 cô ấy là đệ tử cậu cũng là đệ tử tôi

Chính là muốn nói “Anh đây làm cái gì đệ tử cũng không quan hệ với nhà ngươi”.

Tống Tu Văn không biết mình làm sao mà đắc tội Lục Phi Tình, trong ấn tượng, cậu và vị Lục nam thần này gặp mặt không nhiều, lẽ ra không có gì xung đột mới đúng, sao lại từ cái câu kia của y nghe được y không thích cậu nhỉ?

Chẳng lẽ là ảo giác? Tống Tu Văn gãi cằm.

[Đồng minh][Lục Minh Tuyết]:…..

[Đồng minh][Bạch Quả Nhi]: Đương sự tới, Minh Tuyết cô nương, không nên làm cho hai vị sư phụ gây nhau nha 


[Đồng minh][Gà nhỏ hầm trà nấm]: Dương Tuyết Phi Tình, hai người làm sao….

[Đồng minh][Kỳ Dao]: Đồng câu hỏi 


Bạch Qủa Nhi này chính là một trong hai cô gái đã mật cậu với cái giọng âm dương quái khí lúc Kiếm Chỉ Thiên Hạ tuyên bố cậu là bang chủ phu nhân, hiện tại trồi lên, giống như là châm ngòi thổi gió. Trên thật tế, đúng là đang đốt nhà.

Tống Tu Văn nhíu mày, sao đánh xong cái chiến trường lại không còn chung đường nữa, còn là càng ngày càng lệch…

Tống muội gia nhập đội ngũ của Tống Tu Văn cùng Kiếm Chỉ Thiên Hạ, Lục Phi Tình theo sát phía sau.

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: 868***

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Đều vào YY này đi

[Đoàn][Lục Minh Tuyết]: Dạ…

Tống Tu Văn cũng không ồn ào đây là có chuyện gì, cũng không vội qua  YY, cậu tính trực tiếp trong trò chơi hỏi Lục Phi Tình, không nghĩ tới gõ xong chứ còn chưa kịp gửi đi, Kiếm Chỉ Thiên Hạ liền mật cho cậu.

[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Vào YY

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: …

[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Vào YY nói rõ cho em nghe

Bất đắc dĩ, Tống Tu Văn đành phải bỏ qua chuyện mật cho Lục Phi Tình hỏi rõ, đi vào kênh YY của Kiếm Chỉ Thiên Hạ.

Kiếm Chỉ Thiên Hạ trong YY là áo vàng, trong phòng chỉ có ba người, cậu một, Kiếm Chỉ Thiên Hạ một, còn có Tống muội, Lục Phi Tình qua ba phút mới đi vào, vừa vào liền mở mic.

“Kiếm Chỉ Dương Tuyết cô là đại tẩu của Lục Minh Tuyết đi.” Không phải câu hỏi, là câu khẳng định.

Tống Tu Văn: “…”

Kiếm Chỉ Thiên Hạ: “…”

Tống muội: “…”

“Cô không cần phủ nhận, tôi cũng nói rõ với cô, tôi ghét nhất là con gái mập mờ, cô đã có chồng hoặc là bạn trai, cũng không cần trong game câu ba dẫn bốn, tất nhiên cô cố tình làm thế tôi cũng không xen vào, thế nhưng không nên tìm Kiếm Chỉ Thiên Hạ.” Lục Phi Tình nam thần dùng cái chất giọng đặc biệt nam thần của mình thẳng thắn nói một lần, chính đem Tống Tu Văn tại chỗ nói đến linh hồn bay mất.

Nháy nháy mắt, lại nháy mấy phát. Lục Phi Tình nói mỗi chữ cậu đều nghe hiểu, nhưng sao khi ghép lại cái gì cậu cũng không hiểu vậy?

Tống muội run rẩy chọt YY Tống Tu Văn…

Tống muội: Anh… Em về mẫu giáo học đây…

Tống Tu Văn cũng muốn về mẫu giáo học lại.

“Cái gì…” Kiếm Chỉ Thiên Hạ muốn mở mic nói cũng bị chặn lại, Lục Phi Tình dùng một loại giọng điệu người lớn “dạy dỗ” nói: “Tần Tiểu Thời, anh cái gì cũng không cần nói, anh đã là người trường thành, em tin anh có thể phân biệt đúng sai. Chuyện gì nên làm chuyện gì không nên làm, em tin anh so với em rõ hơn…” Sau đó y dường như còn muốn nói tiếp, nhưng có lẽ ngại Tống Tu Văn cùng Tống muội còn ở nên ngậm miệng.

Tống Tu Văn cùng Tống muội bày tỏ, ngực bọn họ đã không thể biểu diễn đập vỡ tảng đá lớn, bọn họ có thể trực tiếp gọi 120 cấp cứu rồi!

Kiếm Chỉ Thiên Hạ so với họ không tốt đi nơi nào, lúc Lục Phi Tình chuẩn bị làm thêm tràng nữa thì cấm mic y, lạnh giọng nói: “Hoàn Tiểu Cảnh, ngưng nghĩ bậy cho anh, nghe anh nói hết, nếu không hiện tại anh cho chú mày thành quốc bảo!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.