Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Làm cho người ta cạn lời nhất là, Dương Trác thế mà đu theo bọn họ đi Lễ Uyển, sau đó Trì Vãn Tình với da mặt dày cũng bám theo sau.

Tống muội thở dài: May là Dương Trác lái xe của mình, nếu không bắt nhỏ ngồi chung với Trì Vãn Tình nhỏ sẽ khó chịu đến chết.

Về phần bạn học mà Tống muội hẹn… Hôm nay nhỏ làm gì có hẹn bạn học nào, nhỏ bất quá là không muốn làm bóng đèn mới thuận miệng bịa chuyện. Hiện tại thế giới hai người của Tống Tu Văn cùng Tần Thời mọc thêm Dương Trác cùng Trì Vãn Tình, Tống muội đi hay không cũng như nhau, mặt khác nhỏ còn muốn nhìn chiêu trò của Trì Vãn Tình một chút, chờ về nhà lên game thì buôn chuyện với bọn Long Vương.

Sau khi xuống xe, Tống Tu Văn nhạy cảm phát hiện ánh mắt Trì Vãn Tình nhìn Tần Thời có chút lạ, mang theo chút hiếu kỳ, lại mang chút kinh hỉ. Dương Trác bên cạnh thì lại chột dạ, là cái loại cực kỳ chột dạ….

“Tôi đi mua mấy chai nước đã.” Trì Vãn Tình lần đầu tới Lễ Uyển, mà Lễ Uyển nhìn sơ qua rất lớn, đi lâu như vậy khẳng định cần mua nước.

Mấy người Tống Tu Văn cũng không để ý cô nàng, chỉ có Dương Trác gật đầu, ý nói y đã biết.

Tần Thời híp mắt nhìn Dương Trác, Dương Trác bị anh nhìn đến giật mình, hận không thể thu mình nhỏ bé lại, khổ muốn chết nhìn về phía Tống Tu Văn, “Tống tiên sinh, không nghĩ cậu cũng chơi game.”

“Đúng vậy…” Tống Tu Văn nhún vai, cười đến rợn người, “Không nghĩ Dương tiên sinh còn là “người quen” trong game nha.”

“Ha, haha…” Dương Trác cười gượng, trong lúc lơ đãng chạm tới ánh mắt của Tần Thời, rụt đầu một cái, đường nhìn cũng chuyển qua trên người Tống muội, đến tận bây giờ, y vẫn chưa biết vị mỹ nữ này là ai đó.

“Kiếm Chỉ Giang Sơn.” Tống muội cười tươi như hoa, Dương Trác cùng với những người đi ngang qua gần đó suýt chút bị chói mù mắt.

Trước đó Tống muội ở nhà Dương Trác cũng nói hai ba câu, Dương Trác cũng không đem nhỏ dán vào tag trò chơi, thầm nghĩ nhỏ theo Tống Tu Văn cùng Tần Thời đến, chắc là bạn của hai người, không nghĩ tới, nhỏ lại gọi ID trong game của y.

“Em là Dương Tuyết…” hai chữ “em gái” còn chưa nói ra, y lập tức nhìn về Tống Tu Văn, tầm mắt lại chuyển sang Tống muội, nhìn tới nhìn lui, buồn bực nói: “Hai người nhìn không giống gì cả.”

Dương Trác biết Tống Tu Văn có em gái cũng không phải nghe Tần Thời nói, càng không phải Tống Tu Văn tự nói, mà là thông qua Tống muội. Nhắc tới cũng trùng hợp, lúc Tống muội theo Lục Phi Tình học kỹ năng Minh Giáo y cũng tình cờ vào tìm Lục Phi Tình, kết quả nghe được bọn họ nói gì mà anh trai em trai, hỏi ra mới biết Lục Minh Tuyết là em gái Kiếm Chỉ Dương Tuyết, đệ tử chỉ là dùng đến che mắt người khác.

Sau đó Tống Tu Văn lại nói trong kênh bang hội “Lục Minh Tuyết” là em gái cậu.

Hôm nay thật là rất thần kỳ, không chỉ gặp được “tình duyên cũ” của y, còn gặp được phu nhân Tần Thời là Kiếm Chỉ Dương Tuyết, còn có người bạn trên mạng Lục Minh Tuyết… Đặc biệt là “Lục Minh Tuyết” này, trước kia y vẫn cùng Lục Phi Tình bàn luận bộ dạng cô nhỏ, giọng nói nhe hay khẳng định bộ dạng cũng chỉ bình thường, nói không chừng còn là cấp khủng long, hiện tại nhìn thấy người thật, tự vả bốp bốp bốp.

Nhưng mà, đêm này có thể chém gió với tên kia, này là gặp mặt đó! Chắc chắn khiến tên ngốc kia ghen tỵ chết luôn!

Trì Vãn Tình mang theo mấy chai nước trở lại vừa lúc nghe được hai chữ “Dương Tuyết”, phút chốc biểu tình trở nên khó coi, nhìn bộ dạng Dương Trác cùng Tống muội trò chuyện rất vui vẻ, hận đến mức nghiến nát răng.

Tống muội chỉ cảm thấy trên người phát lạnh, mờ mịt rùng mình một cái.

“Sao vậy, lạnh à?” Tống Tu Văn hỏi.

Tống muội lắc đầu, “Không lạnh.”

Trì Vãn Tình đổi một nụ cười tự cho là hoàn mỹ quay lại, trong tay mang theo vài chai nước, nói sao thì, loại chuyện mua nước này nên để phái nam làm, cô cũng biết làm người, dù sao cô khát muốn mua nước, thuận tiện cũng làm một chút ân tình.

Mấy người ở đây biểu cảm khác nhau, Tần Thời căn bản không đợi cô nàng đưa nước, dẫn đầu đi vào cửa chính Lễ Uyển, Tống Tu Văn cùng Tống muội theo sát phía sau, để lại một mình Trì Vãn Tình đớ người, cũng chỉ có Dương Trác lặng lẽ nhận lấy nước từ tay cô nàng.

Lễ Uyển không ít người, hôm nay dù sao cũng là cuối tuần, mặc dù trời nắng, thế nhưng gió cũng lớn, so với Trì Vãn Tình vừa đi một chút đã than nóng chết, mấy người khác khá là bình thường, Tống muội rất sáng suốt cột mái tóc dài lên —– trời nóng còn để tóc dài, nhỏ cũng không muốn nổi mẩn.

Trì Vãn Tình tựa hồ cũng không biết rụt rè là gì, từ xa chạy tới gặp mặt thì cũng thôi đi, Kiếm Chỉ Giang Sơn cũng chính là Dương Trác, rõ ràng đã cùng cô ta chết tình duyên rồi, không biết cô ta làm vậy còn có ý nghĩa gì.

Tống muội dọc theo đường đi thu được rất nhiều mắt đao, mặc kệ nhỏ tới gần ai, Trì Vãn Tình cũng sẽ lơ đãng quăng một ánh mắt đao cho nhỏ, càng về sau nhỏ càng bình tĩnh, cô thích phóng thì phóng đi, cũng không phóng chết được.

Bất quá, bởi vì có thêm Trì Vãn Tình, buổi “hẹn hò” của Tần Thời cùng Tống Tu Văn triệt để ngâm nước.



Buổi tối mọi người đều tự về nhà, đôi anh em Tống Tu Văn cùng Tống muội rất nhiều chuyện chạy đi truy hỏi Tần Thời rốt cục Dương Trác xử lý Trì Vãn Tình ra sao, Tần Thời rất phúc hậu, trực tiếp đem Dương Trác kéo vào trong đội.

[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Chi rứa?

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Anh em bọn họ muốn biết hôm nay Trì Vãn Tình ở đâu

Tống Tu Văn cùng Tống muội hận không thể xuyên đường dây đánh Tần Thời một trận, rõ ràng chính anh cũng muốn biết, thế mà lại đẩy hết lên đầu bọn họ, da mặt đâu rồi?!

[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: 


[Đoàn][Tần Thời Minh Nguyệt] Trác ca tôi nhớ rõ giường nhà anh rất lớn

[Đoàn][Tần Thời Minh Nguyệt]: Làm việc rất an toàn

Giọng điệu này, vừa nhìn là biết không phải chính chủ Tần Thời.

[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: 
 Ngu xuẩn chú muốn chết hả

[Đoàn][Tần Thời Minh Nguyệt]: Tôi nói là sự thật, tôi cũng không muốn hai tháng sau mừng anh lên chức bố đâu

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: 
 Hai người đủ rồi, dạy hư em gái tôi tôi làm thịt hai người

[Đoàn][Lục Minh Tuyết]: Khụ khụ

[Đoàn][Tần Thời Minh Nguyệt]: Xin lỗi ca phu, em quên đệ tử có ở đây

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:….

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: 


[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Quay về chuyện chính, cô nàng kia đâu

[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Khách sạn rồi, anh đây sao có thể để cô ta ở nhà mình

Dương Trác nói như chuyện như thể đương nhiên, bất quá bọn người Tống Tu Văn đều không phải người trong cuộc, không biết y đem tượng phật mời ra có bao nhiêu khó khăn. Quan trọng là người ta nói “Mời thần dễ tiễn thần khó”, đặc biệt vị tôn đại thần này y còn chưa mời bao giờ, không mời mà tới, tiễn cũng tiễn không đi.

[Đoàn][Lục Minh Tuyết]: Không phải hai người chết tình duyên lâu rồi à, còn nữa, sao cô ta biết địa chỉ nhà anh….

Tống muội thật sự là nhất châm kiến huyết.

[Đoàn][Tần Thời Minh Nguyệt]: Đệ tử, này gọi là biết người biết mặt không biết lòng

[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Ngu xuẩn mi câm mồm!

[Đoàn][Tần Thời Minh Nguyệt]: Đừng nói với tôi anh thấy cô ta mà không nổi sắc tâm

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Đừng có dùng acc anh đây nói mấy câu này 


Vài người vừa náo loạn một trận, Dương Trác mới khai thật, y đúng là đem Trì Vãn Tình đá vào khách sạn, cũng không phải dụ dỗ lừa gạt lôi kéo, càng không phải là nhẹ nhàng khuyên bảo, mà là trực tiếp gọi khách sạn đưa hành lý đi.

Vì sao Trì Vãn Tình biết địa chỉ Dương Trác, còn không phải vào một ngày đẹp trời trong quá khứ Trì Vãn Tình hỏi nhà y ở đâu, lúc đó y cũng không nghĩ nhiều, tùy tiện nói địa chỉ mình, ai ngờ cô nàng dám chạy tới.

[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Rốt cục cô ta nghĩ cái gì

[Đoàn][Tần Thời Minh Nguyệt]: 
 Tôi chỉ muốn biết anh cho cô ta địa chỉ sau này cô ta còn tới tìm anh không thôi

[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]:… Nhà kia của chú sửa xong rồi thì cho anh mượn ở tạm

[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Aiz được rồi, nói cho chú biết một việc, hôm nay anh gặp đệ tử chú 


[Đoàn][Tần Thời Minh Nguyệt]: Nà ní???

[Đoàn][Tần Thời Minh Nguyệt]: Đệ tử đến ảnh chụp con cũng chưa từng cho ta thế mà cư nhiên đi gặp ổng!!!

[Đoàn][Lục Minh Tuyết]: Đây là ngoài ý muốn….

[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Mẫn Mẫn cuối tuần chúng ta đi chơi đi 


[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Lễ Uyển đã đi rồi, lần sau chúng ta đi công viên giải trí chơi thế nào

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Cậu dám một mình hẹn Mẫn Mẫn ra ngoài, tôi làm thịt cậu

[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: 


[Đoàn][Tần Thời Minh Nguyệt]: Anh dám một mình hẹn đệ tử đi chơi, tôi lăng trì anh luôn

[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: 


Tống Tu Văn đã chạy vài chuyến thương, bọn họ vẫn ở một chỗ nhiều chuyện.

[Lục Minh Tuyết] nói nhỏ: Anh… em phát hiện mình thành bánh bột rồi….

Bạn nói nhỏ với [Lục Minh Tuyết]:….

Bạn nói nhỏ với [Lục Minh Tuyết]: Hai người bọn họ có ý gì à?

[Lục Minh Tuyết] nói nhỏ:… Anh suy diễn lố rồi, bọn em chỉ là bạn bè

Bạn nói nhỏ với [Lục Minh Tuyết]:…..

Tống Tu Văn cũng không rõ quan hệ giữa Tống muội Lục Phi Tình cùng Kiếm Chỉ Giang Sơn là gì, dù sao tính cách Lục Phi Tình là bao che khuyết điểm, Kiếm Chỉ Giang Sơn có một đoạn thời gian không lên game, cũng không đúng, y dùng acc nhỏ mà cậu không biết. Dù sao so với Tống muội, Tống Tu Văn cũng không quen biết rộng tới vậy.

Nhưng mà nói thật, chơi trò chơi ngoại trừ tình duyên, thì bạn bè mới là quan trọng.

[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ: Phu nhân, chúng ta đánh lẻ đi, mấy tên kia dài dòng quá

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Anh quên chưa mở chiến trường

[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ: Anh có thể bãi công không

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Từ chức bang chủ thì có thể ngay

[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ: Không phải em vẫn luôn muốn mưu triều soán vị à 


Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Bang chủ là một công việc cần cù mà không lương, tạm thời không đoạt

[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ: ….

Chiến trường cần mở thì vẫn mở, Tống Tu Văn đeo tai nghe thì nghe được một đám người đang haha, tiếng cười của Kỳ Dao cùng Tử Sam Long Vương là lớn nhất, còn có vài người cũng đang cười, cũng chẳng biết là cười chuyện gì.

Tần Thời vừa hô chiến trường bang hội mở đoàn, Tống Tu Văn liền thấy trong đội ngũ nhiều thêm vài người.

“Dương Tuyết Dương Tuyết, tớ nghe nói cậu cùng Giang Sơn gặp mặt rồi, Giang Sơn nói cậu là một siêu cấp đại mỹ nhân!” Giọng Kỳ Dao hưng phấn truyền tới, giọng nói đó, giống như yêu quái bắt được Đường Tăng.

Phấn! Khích! Không! Dừng! Được!

Kỳ Dao vừa nói, Dương Trác đã nhanh chóng chạy lên thú tội: “Ấy ấy, Dao Dao sao cô bán đứng tôi, hơn nữa tôi cũng đâu có nói Dương Tuyết là đại mỹ nhân.”

Rõ ràng y nói là một anh đẹp trai!

Cùng lúc đó, kênh đồng minh một đám cầu lộ ảnh.

[Đồng minh][Gà nhỏ hầm trà nấm]: Cầu lộ ảnh!

[Đồng minh][Quách Đống]: Cầu lộ ảnh!

[Đồng minh][Phi Tuyết Đạp Ca]: Cầu lộ ảnh!

Có quyền hạn trực tiếp ở YY mở mic cầu lộ ảnh, sau đó… bị cấm mic luôn.

[Đồng minh][Kỳ Dao]: Trời địu, Kiếm Chỉ Thiên Hạ mi cư nhiên cấm mic ta (╯‵□′)╯︵┻━┻

[Đồng minh][Tử Sam Long Vương]: (╯‵□′)╯︵┻━┻ Quyền lực cẩu giết không tha

Tần Thời còn rất đắc ý nói: “Có bản lĩnh mấy người rời bang đi.”

Vì vậy, Nhất Kiếm Sương Hàn từ khi lập bang đến nay lần đầu gặp phải nguy cơ lớn —– tập thể rời bang.

Tống Tu Văn cười đến co giật, lúc đánh chữ tay cũng run lên.

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Chơi lố rồi, tự làm bậy không thể sống nha bang chủ 


[Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: nói nhỏ: 


Tần Thời đang tự mình kiểm điểm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.