Vào lúc đó, tất cả tiếng cười đều ngừng lại!
Cưồng Diễm Địa Liệt Hổ đột nhiên dừng lại, ngồi bên
cạnh Liễu Thanh Dương, như một con mèo, lè lưỡi, phát ra tiếng khè khè, liếm vào chân hẳn.
Liễu Thanh Dương đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt đầu 'Cưồng Diễm Địa Liệt Hổ, khiến nó thoải mái nằm trên đất, mặt đầy vẻ hưởng thụ.
“Không thể nào...”
Vạn Trác Nhiên phát điên, hoàn toàn mất lý trí. Tại sao. lại như vậy chứ? Cưồng Diễm Địa Liệt Hổ bị Liễu Thanh Dương thuần phục rồi.
Vạn gia tự hào về việc thuần thú, nắm giữ cách tìm được nhược điểm của yêu thú, ép chúng đi vào khuôn khổ, nhưng trong lòng chúng rất tức giận với Vạn gia, chỉ cần có cơ hội thì sẽ nổi giận, thường xuyên có thuần thú sư bị ăn mất.
Cảnh trước mắt đã vượt qua tầm hiểu biết của bọn họ, 'Cưồng Diễm Địa Liệt Hổ lại cam tâm tình nguyện nằm bên chân Liêu Thanh Dương.
Rất nhiều người dụi mắt, không dám tin những gì đang xảy ra trước mắt, bao gồm cả Từ Hàm Yên, trong đôi mắt xinh đẹp toát ra một tia rung động.
“Đây là thuần thú thuật sao?”
Mọi người đều biết thuần thú thuật của Vạn gia, yêu thú bị bọn họ hàng phục đều rất ngoan, rất vâng lời
Chỉ có thuần thú thuật mới có thể làm chuyện đó thôi. Vả mặt!
Có cảm giác Vạn gia bị vả mặt rất đau, Liễu Thanh Dương đã khiêu chiến thuần thú thuật mà Vạn gia luôn tự hào.
Vạn Vinh Triết hóa đá tại chỗ, trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hoang-thon-thien-quyet/3393108/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.