Hoäc đại sư cúi người, nói nhỏ bên tai Liễu Thanh Dương. Vạn gia và Điền gia thì ông ta có thể tát chết một đống lớn, nhưng Tiết gia lại không giống vậy, địa vị của bọn họ rất cao. Đan Bảo các ở đế đô cũng phải cho bọn họ mấy phần mặt mũi, hai bên nước sông không phạm nước giếng. Nếu chỉ vì Liễu Thanh Dương mà đắc tội Tiết gia thì không đáng.
“Yên tâm đi, sẽ không liên lụy đến Đan Bảo: các của các ngươi.”
Liễu Thanh Dương khoác tay, bảo ông ta không cần lo lăng. Hän không chỉ có thể thả ra toàn bộ thiên phú, một lần hành động có thể đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, còn có thể sử dụng một ít thủ đoạn Tiên Đế, nên hẳn thật sự không đặt một Tiết gia nho nhỏ vào mắt.
Nhưng nếu không phải vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không làm như vậy. Căn cơ rất quan trọng, chỉ vì một cơn giận nhất thời mà ảnh hưởng đến chuyện tu luyện cả đời thì thật sự không đáng.
Có những lời này của Liễu Thanh Dương, Hoäc đại sự lập tức yên tâm. Trên khóe miệng của các đệ tử bị tát bay của hai gia tộc còn vương vết máu, còn có vài chiếc răng đã rơi mất.
“Kỹ nữ nhà ngươi, cho ngươi mặt mũi mà lại không cần, Tiết Ngọc ta nhìn trúng nữ nhân nào. thì không ai có thể cự tuyệt.”
Tiết Ngọc hoàn toàn xé bỏ lớp mặt nạ ngụy trang, tiếng nói vang vọng khắp đấu thú tràng, khiến thân thể yêu kiều của Từ Hàm Yên run lên vì tức giận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hoang-thon-thien-quyet/3393093/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.