Trở lại căn phòng quen thuộc, Liễu Nguyệt Đan ngồi phịch xuống ghế.
Khát nước quá!
"Đứng lên!" Minh Quân Đạo nghiêm giọng.
Liễu Nguyệt Đan lật đật đứng dậy.
Làm gì hét to thế?
Làm cô hết hồn hà!
Nhìn sáu nữ sinh quần áo không ra thể thống đứng trước mặt, Minh Quân Đạo quyết đoán ghi tên từng người rồi gửi qua phòng giáo viên cho thầy cô xử lí.
Ai được ghi tên xong thì được đi, thầy cô sẽ gọi cho gia đình sau.
Tới lượt Liễu Nguyệt Đan.
"Là bọn họ chặn đường muốn đánh tôi trước, tôi chỉ là tự vệ thôi!"
"Đọc tên!" Minh Quân Đạo trầm giọng. Ánh mắt hắn nhìn thẳng vào cô.
Liễu Nguyệt Đan cảm thấy bầu không khí đang từ từ lặng xuống, nỗi sợ hãi từ sâu trong tâm khảm đối với thế lực hoàng thất luôn làm cô có chút không thể khống chế.
Từ từ bình tâm lại, Liễu Nguyệt Đan tự nhủ lòng mình.
Đây không còn là chế độ quân chủ chuyên chế nữa, con người là bình đẳng, đàn ông và phụ nữ như nhau.
Lấy lại được tinh thần, cô cười nhếch: "Liễu Nguyệt Đan."
Vừa nói xong, cô chạy ù ra khỏi phòng.
Dọa chết cô rồi.
Ơ hay, mới vừa bảo nam nữ bình đẳng mà sao sợ hãi vậy?
Minh Quân Đạo lâm vào trầm mặc. Lúc thoát ra được thì người trước mặt đã không thấy đâu.
Liễu Nguyệt Đan?
Không trùng hợp vậy chứ?
-
Liễu Nguyệt Đan trằn trọc vì đã lỡ nói tên mình ra rồi. Nhưng nếu không nói thì lúc hắn tra ra cũng sẽ biết.
Học trưởng kỉ luật có danh sách học sinh của các lớp.
Cô cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-xuyen-the-gioi-hien-dai-ta-toi-day/1130270/chuong-33.html