*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mẹ Trịnh sau khi về nhà, hồi ức khiếp đảm vẫn còn, nhưng vẫn trấn định tốt tâm lý, chuẩn bị hảo hảo giáo huấn con gái một phen.
"Tiểu Đan, mau qua đây!"
"Dạ, con qua ngay đây. Lúc sáng có lẽ anh Tín uống sữa mà quên rửa ly, mẹ đợi con một lát nhé."
Tâm lý khổ sở mới tạo dựng được bị đánh bay phân nửa.
Thời điểm Liễu Nguyệt Đan đứng trước mặt mẹ Trịnh, cô nhỏ giọng thút thít:
"Xin lỗi mẹ. Con không phải không nghe lời mẹ. Con biết đánh người là không đúng nhưng lúc ấy cậu ta quả thật là quá hỗn xược. Cậu ta có thể vô duyên vô cớ bắt nạt người khác nhưng không được vô lễ với mẹ của con. Mẹ của con không được để người khác xúc phạm." Nói xong oà khóc như thể chính cô là người bị hại.
Tâm lý bay hết toàn bộ, mẹ Trịnh hốt hoảng vội kéo tay con gái mình ôm vào lòng mà vuốt ve, "Ôi ôi, bảo bối. Không khóc không khóc nữa. Mẹ không có trách con, không có mắng con mà. Nín đi con. Con gái mẹ thương mẹ như vậy làm mẹ cảm động quá."
Liễu Nguyệt Đan sau khi dỗ mẹ Trịnh xong, kết quả không bị phạt còn được mẹ Trịnh dỗ ngược lại, hứa lần tới ra ngoài sẽ dẫn cô đi ăn bánh bao xá xíu.
Liễu Nguyệt Đan vui vẻ bước lên lầu, gõ cửa phòng Tường Tín. Lúc thấy nhị ca đang xem TV, cô không nể tình mà đổi thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-xuyen-the-gioi-hien-dai-ta-toi-day/1130246/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.