5.
Ta những tưởng rằng cuộc sống của mình sẽ trôi qua như thường lệ, ngày ngày bị mẹ con Tô Chỉ Vận lạm dụng uy quyền giở trò hẹn hạ, cho đến khi ta mười tám tuổi thì bị họ tiện tay tìm một gia đình đuổi ra ngoài.
Cái bia đỡ đạn trong cuộc chiến gia đình đa phần sẽ có kết cục này.
Không ngờ nửa tháng sau khi mẫu thân qua đời, biên cương truyền tin cha đã chết trận.
Nghe nói trận này rõ ràng là ta mạnh địch yếu, nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy nắm chắc được phần thắng, nhưng không hiểu tại sao cha lại như kẻ điên lao vào lưỡi kiếm của địch, không ai ngăn nổi, giống như đã quyết tâm muốn chết.
Khi người ta đưa về đại doanh đã không kịp nữa rồi.
Nghe nói cả đêm ông gọi “Hồng Y”, âm thanh đứt đoạn đến tận khi trời sáng.
Tên của mẫu thân ta là Hồng Y.
Vì trong quá trình trưởng thành ta rất ít khi gặp ông, nên ấn tượng của ta về ông cũng chẳng có mấy.
Chỉ nhớ rằng ông rất tuấn tú. Khi ta đi trên đường số người quay đầu lại rất nhiều, chuyện này phải cảm ơn mình được di truyền từ ông. Nhớ râu của ông rất cứng, thích nhất khi còn bé khi ông ôm ta cọ lên mặt ông. Ông thích bế ta lên thật cao rồi kêu “Dung Dung bay lên rồi này”, “Dung Dung bay lên rồi này”. Hoặc là bế ta lên vai vui đùa ngoài sân, chạy rong ruổi quanh sân đếm hồng đào.
Sau khi công chúa chuyển vào thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-vo-tinh/2485725/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.