Edit: Đậu Xanh
"Người có biết nàng đã làm gì không? Hai ngày này nàng đi hỏi người ta có thể cắt đi cái ấy của mình không, nếu không thì nàng thực sự sẽ không yên tâm. Ai, không một vị công tử, không có một gia tộc nào ở Dĩnh Xuyên dám lấy nàng cả." Quan tướng quân thở dài.
Thẩm Vũ chợt cảm thấy côn thịt có chút lành lạnh, quả nhiên Tĩnh Xu thật sự rất yêu hắn, không thiến hắn đi.
"Sau này thần đón nàng về kinh đô, cũng kỳ lạ như vậy. Không có người nào dám tới cầu hôn, trùng hợp nàng lại tự nguyện tiến cung làm Hoàng hậu. Thần đến hôm nay vẫn còn có chút hối hận, không bằng lúc trước để nàng lại bên người." Quan tướng quân rưng rưng nước mắt.
"Nếu có người muốn cưới nàng ấy thì sao? Tuy thân phận có đặc biệt một chút, Quan ái khanh có nguyện ý gả con gái không?" Thẩm Vũ âm thầm mưu đồ hỏi.
"Thân phận cao quý?"
"Ừ." Hình như không có gia tộc nào cao quý hơn hoàng tộc rồi nhỉ.
"Của cải sung túc?"
"Ừ." Khố riêng của hắn có thể để nàng ấy thoải mái dùng, dùng cả ba đời cũng không hết.
"Tướng mạo tuấn tú?"
"Ừm, có thể coi là như vậy." Dạo này hắn đặc biệt tìm đến một lão ma ma chỉ chuyên đi chọn, sắp xếp cắt may y phục cho hắn, hình như cũng nhờ đó mà Quan Tĩnh Xu cũng nhìn hắn đến nỗi mất hồn.
"Lấy làm chính thê?"
"Ừ."
"Mặc dù Định Vương có lớn tuổi một chút nhưng Xu nhi có thích hắn thì cũng không có vấn đề gì."
*************
Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-tu-minh-tu-duong/436763/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.