Khánh Quý Phi cùng Phùng Phi đều nhận được tin tức, Khánh Quý Phi giật mình hỏi lại "Ngươi chắc chắn sao? Đây chính là dâʍ ɭσạи hậu cung a, bọn họ đang làm cái gì a?" "Là chính mắt cái đinh của chúng ta nhìn thấy, Uông Quý Nhân còn tham gia vào trong đó, tên cung nữ kia nói nàng vốn định nghe lén, nhưng khi nhìn thấy bên trong hoàn cảnh, sợ tới mức không dám cử động, sợ làm ra tiếng ồn, nàng ta còn nói Tên thái dám bên cạnh Uông Quý nhân là một cái hoàn chỉnh nam nhân, hắn hành hạ Sương Tần gần hai giờ, Uông Quý Nhân còn....còn hôn lên ngực của Sương Tần..." Khánh Quý Phi không thể tin tưởng nhìn Đông Hạ, Hậu cung dơ bẫn nàng là biết đến, nhưng Hoàng Thượng là một minh quân, không ham mê tửu sắc mặc kệ tắc cả, Uông Ỷ Diệu tự mình tính kế vào cung, nàng ta tự hủy hoại mình, còn đi huy hoại người khác, thật độc ác a.
"Chuyện này nên cùng Hoàng Hậu nói, bằng không sợ là hậu cung nữ nhân bị Uông Quý Nhân hãm hại nhiều hơn đi". Phùng Phi phản ứng ngược lại, nàng tưởng mượn tay Uông Quý Nhân diệt trừ vài người, đáng tiếc Ân Niệm Yên được Hoàng Thượng bảo hộ quá nghiêm, bằng không người đầu tiên nàng muốn diệt trừ chính là nàng ta. "Chủ Tử, Khánh Quý Phi hướng Phượng Tê Cung đi, sợ là đã biết chút gì, muốn báo cho Hoàng Hậu biết đi". Phùng Phi cười lạnh, Khánh Quý Phi nhàn hạ lâu rồi, còn tưởng nàng là mèo bệnh a "Khánh Quý Phi trên đường không cẩn thận té ngã, rơi vào hôn mê". "Nô tỳ làm ngay". Ngân Họa bên ngoài trở về, hướng Bích Tiêu Cung chính điện đi, nhưng bị Tiểu Hỉ tử ngắn lại "Chủ tử đang ngủ trưa, đợi chút đi". "Khánh Quý Phi bị người đụng phải, hiện tại đang hôn mê bất tỉnh" Ngân Họa nôn nóng nói, nhà nàng chủ tử cùng Khánh Quý Phi có giao tình, lúc này không đi nhìn một cái, trong lòng nhất định có ngăn cách.
"Vậy ngươi vào nhìn xem, dù thế nào cũng phải đợi chủ tử tỉnh mới được". "Ta biết rồi" Ngân Họa nhẹ bước hướng tẩm cung đi, Tri Họa thấy nàng, hỏi mới biết xẩy ra chuyện, nàng hướng Cẩm Họa ra hiệu, sau đó ba người đứng ở cửa đợi Ân Niệm Yên tỉnh dậy. Nữa giờ sau Ân Niệm Yên tỉnh, Cẩm Họa nhẹ tay đỡ người dậy "Chủ Tử, Khánh Quý Phi bị người đâm trúng trên đường đến Phượng Tê Cung, lúc đưa trở lại Trường Xuân Cung, người còn hôn mê bất tỉnh, Nô tỳ vừa nhận được tin, từ chiều đến tối hôm trước, Uông Quý Nhân cùng tên thái giám giả kia cưỡng bức Sương Tần, có thể cái đinh của Khánh Quý Phi báo lại, nên mới có một màng sáng nay, hiện tại người đến Trường Xuân Cung đã đông đủ". "Nếu Vậy thì đi một chuyến đi, Tri Họa gọi thêm người kiểm tra kệu thật kỷ, cho vài người đi trước kệu cẩm thận nhìn đường, nữ nhân hậu cung giỏi nhất chính là được đục nước béo cò, nhân lúc hổn loạn diệt trừ bổn cung cũng không chừng, hôm sau là Gia Yến, Uông Quý Nhân nhất định ra tay, còn bằng cách nào chỉ có Hoàng Thượng mới biết".
Ám Vệ chỉ biết Uông Quý Nhân muốn gϊếŧ vua, nâng đỡ Tứ Hoàng Tử, tự mình buôn rèm nhiếp chính, nhưng không nghỉ tới thời gian qua hậu cung nữ nhân của mình bị người làm bẩn, sợ là hôm sau có thêm không ít mạng người đi. Trên đường đến Trường Xuân Cung, bọn nô tài hai lần bắt gập đường đi bị người đỗ dầu dưới chân, nếu không kiểm tra trước, sợ là người gọi Thái Ý tiếp theo chính là Ân Niệm Yên. Bước vào Trường Xuân Cung, Hoàng Hậu vội đứng lên đỡ nàng "bên ngoài trời lạnh, đường trơn, sao muội lại đến đây, trên đường còn tốt sao?". "Muội vừa tỉnh dậy, nghe Cẩm Họa báo tin liền tới đây nhìn xem mới an tâm" Ân Niệm Yên cùng Hoàng Hậu ngồi xuống, đợi Thái Y bắt mạch bên trong. "Hoàng Quý Phi hiện tại quý giá đâu, đến chậm chút cũng không có ai dám nói gì" Tỉnh Phi trong lòng bực bội phải biết, rõ ràng là đổ dầu hai nơi, vậy mà Ân Niệm Yên vẫn bình an vô sự, ông trời quả thật không có mắt a. "Tỉnh Phi tỷ tỷ nói gì vậy, ai mang long thai mà không quý trọng đâu, ai bảo chúng ta vô phúc, chỉ có thể an phận tuân thủ cung quy" Tần Tiệp Dư hiện tại hận hết thảy hậu cung đám người, nàng không dám đi tố cáo với Tỉnh đế, chỉ có thể nghe theo Uông Ỷ Diệu an bày, hôm trước nàng chỉ nhíu mày, tên Uông Sinh kia hành hạ nàng mấy giờ liền, còn đưa thứ ghê tỏm kia vào miệng nàng, hiện tại nhớ lại còn muốn nôn ra. "Trên đường đi bổn cung gập hai nơi có dầu trơn trên đường, các ngươi trở về nhớ cẩn thận, đừng để ngã một cái lại mời Thái Ý, Còn phúc khí gì đó thì phải tự mình hành thiện tích phúc nhiều chút, ông trời mới thiên vị các ngươi" Ân Niệm Yên khinh thường nhìn một vòng người nói, có vài người chột dạ sẽ hiểu ý trong lời của Ân Niệm Yên. Hoàng Hậu định hỏi xem có chuyện gì, thì Thái Y từ bên trong bước ra "Hồi Hoàng hậu, Hoàng Quý Phi nương nương, Khánh Quý Phi hiện tại đã không ngại, chỉ là phải đợi vài ngày nữa mới tỉnh lại được, vết thương trên chán là va chạm vào núi đá, mùa đông núi đá rong rêu nhiều, thần dùng dược tốt trị thương, nhưng sẽ để lại sẹo". Phi tần trên chán để lại sẹo, khác gì thất sủng đâu, nơi này ngoại trừ Hoàng Hậu thở dài ra thì người khác âm thầm cười trên nỗi đau của người khác. "Lâm Thái Y cứ tận lực là được" Hoàng Hậu chỉ cảm thấy đáng tiếc, nhưng không làm khó Lâm Thái Y. Đột nhiên bên dưới có vài người không khỏe, cả người khó chịu mệt mỏi, Ân Niệm Yên biết dược có tác dụng, nàng nhíu mày hỏi "các ngươi làm sao vậy? Lâm Thái Y giúp từng người nơi này khám mạch đi, hôm sau là Gia Yến do Hoàng Thượng chỉ định, đừng để bệnh của mình lây sang người khác". "Không hiểu sao tần thiếp không thoải mái lên, chắc là do ly hương bên trong không hợp đi" Tần Tiệp Dư cố chịu đựng ghê tỏm nói. "Được rồi, để Lâm Thái Y khám mạch xong, trở về cung của mình nghỉ ngơi đi" Hoàng Hậu nhíu mày nói, mấy người này gần đây cùng Uông Quý Nhân đi gần, riêng Tần Tiệp Dư cùng Nhan Lương Viện thường xuyên đến Trinh Bảo Các, nàng không có gì ấn tượng tốt. Lâm Thái Y tuân mệnh bắt mạch cho từng vị chủ tử cảm thấy không khỏe, thời gian càng lâu, đầu cuối càng thấp, có đôi khi nhíu mày, người khác nhìn vào là khó kiểm tra mạch tượng, hoặc là bệnh nặng gì đó, nhưng trong lòng hắn sợ hãi tột cùng, vừa bắt mạch vừa tìm cách giải quyết. Ân Niệm Yên biết chuyện gì đang xẩy ra, nàng nhíu mày không vui nói "Lâm Thái Y học y bao nhiêu năm, chỉ một chút chứng bệnh còn chuẩn lâu như vậy sao? Người khác còn đợi đâu". Lâm Thái Y không hiểu sao hắn lại hiểu ý Hoàng Quý Phi, quỳ xuống giải thích "Là thần muốn cẩn thận xem Tần Tiệp Dư có bị dị ứng với hương liệu không, kéo dài thời gian của các chủ tử, thần có tội". "Được rồi, ngươi tiếp tục đi, đở phải bọn tỷ muội trở lại còn gọi người mời Thái Y khác đến". Lâm Thái Y bắt mạch các vị chủ tử còn lại, đến người cuối cùng hắn bình tỉnh hơn, qua loa lấy cớ là bởi vì hương liệu trong tẩm điện quá mạnh, nên các vị Tiểu Chủ cảm thấy không thoải mái, trở về nghỉ tạm sẽ tốt hơn, nếu còn không tốt, vậy hắn sẽ kê phương thuốc. "Được rồi, Các ngươi trở về đi, nơi này có bổn cung cùng Hoàng Quý Phi được rồi". "Chúng Thần thiếp, tần thiếp cáo lui". Hoàng Tiệp Dư cùng Hinh Tiệp Dư đợi người rời đi hết, hai người chậm bước chân ra cửa, ý định rất rõ ràng, là chờ Ân Niệm Yên cùng trở về. "Muội cũng đi thôi, bổn cung sẽ đều tra chuyện này" trên đời này không có chuyện gì là trùng hợp hết, đặc biệt là chuyện xẩy ra trong hậu cung. "Vậy muội trước tiên trở về, Nương Nương cẩn thận chút, có người tâm lớn đâu" Ân Niệm Yên thấy Hoàng Hậu gật đầu hiểu rõ, nàng cũng không nói nhiều, hậu cung tay mắc nhiều nhất chính là Hoàng Hậu, nàng ta nhất định biết được gì đó, nhưng chưa có chứng cứ đi. "Hoàng Quý Phi nương nương, chúng ta đợi đưa tỷ trở về mới an tâm, sau này đừng ra ngoài nhiều, nữ nhân trong cung ai không hận diệt trừ tỷ tỷ cho thoải mái đâu". "Đúng Vậy, Đặt biệt là Uông Mỹ Nhân kia, mặt dầy đến nổi hướng trong cung người khác vào, nàng ta bắt đầu nhảy nhót rồi" Hoàng Tiểu Nghi bực mình nói. "Hai người các ngươi tốt nhất đừng nên để nàng ta tới gần, bằng không đời này liền hủy hoại, còn phải cẩn thận Công chúa an toàn, kẻ điên thì cái gì cũng dám làm" nàng không tiện nói nhiều, chỉ có thể như vậy cảnh cáo hai người kia. Hai người nhìn nhau sao đó trịnh trọng nói "chúng ta đã biết, tỷ tỷ nhanh trở lại đi, bên ngoài quá lạnh". "Cùng đi đi". Trinh Bảo Các lúc này một mảnh hỗn loạn, Thường Mỹ Nhân ở đối diện đống cửa không ra, Tích Vân Các cung nhân không muốn bị liên lụy, liền cùng chủ tử cùng một chổ, như vậy càng làm cho Thường Mỹ Nhân an tâm hơn. Lý do vì sao như vậy, còn không phải nàng ta vô tình đến tìm Uống Quý Nhân trò chuyện, bởi vì bên ngoài không có ai, nàng không nghỉ nhiều hướng bên trong đi, vừa đến cửa đã nghe tiếng rên rĩ, nghe kỷ mới biết là tiếng của Tần Tiệp Dư, nàng ta bị một tên nam nhân làm từ phía sai, Uông Quý Nhân còn hôn lên ngực Tần Tiệp Dư, trên giường Sương Tần không mảnh vải trên người, cả người xanh tím nhiều chổ, còn có vài thứ đồ bẩn thiểu bên cạnh. Thường Mỹ Nhân cố lấy lại bình tỉnh, nhẹ bước rời đi, về đến tẩm các nàng cáo ốm không ra, đây là diệt cửu tộc tội a... "Tần Tiệp Dư chắc chắn các Hoàng tử kể cả Tỉnh Đế đều trúng tuyệt tử tán? Hôm sau Gia yến ta muốn Ân Niệm Yên cái thai cũng không còn, như vậy ngày sau Đại Hưng là của chúng ta, Tỉnh Đế càng không được sống tốt" Uổng Ỷ Diệu nghiến răng nghiến lời nói. "Ngươi yên tâm đi, chuẩn bị thức ăn hôm sau là người của ta, Tỉnh Đế thức ăn cùng Hoa Quả ta đều hạ dược, liều lượng rất nhẹ, nhưng nữa tháng nay cũng đủ làm hắn tuyệt tự, không nghỉ tới Ân Niệm Yên có thai lúc này, nữ nhân này tâm tư sâu, ngươi cẩn thận chút đi, đừng quá lộ liễu đi tìm người khác, không khéo kế hoạch hôm sau thất bại trong gan tất". "Ta biết rồi" hai người nói xong chia nhau trở về, hiện tại là lúc quan trọng, bọn họ nên thu liễm chút ít.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]