Hôm sau Ân Niệm Yên tỉnh lại trong ngực của Tỉnh Đế "Hoàng Thượng tỉnh khi nào? Sao không gọi thiếp?"
"Còn sớm, không phải trong cung, quá quy cũ làm gì, nếu tỉnh cùng trẫm ăn sáng đi, hôm nay ngày đầu cho mấy cái Hoàng Tử cùng thần tử đi săn thú, nàng có hứng thú sao?".
"Không đi, thiếp cùng Hoàng Hậu nương nương ngồi xem mấy vị cô nương công tử kia cưỡi ngựa đi thôi, trước giờ thần thiếp chỉ dấu mình trong hậu viện, chưa từng cùng khuê mật đi săn thú hoặc là dạo cảnh xuân gì đó, nhìn bọn họ cũng xem như lạc thú, còn có thần thiếp đang lựa chọn con dâu đâu, Khang Nhi sắp mười tuổi rồi".
Nhìn người phải nhìn lâu vài năm, thời gian càng lâu tính tình càng bột lộ, không sợ cưới lầm người.
"Hoàng Tử chọn phi sẽ có người tổ chức yến hội, đến lúc đó nàng mặc sức mà chọn, hiện tại cứ thả lỏng đi" Tỉnh Đế buồn cười nói, hắn nhi tử khi nào sợ không cưới thượng tức phụ rồi?
Ân Niệm Yên múc một chén cháo cho Tỉnh Đế, buông xuống muỗng trong tay nói tiếp "chỉ cần người hạ chỉ ai dám không nghe theo? Nhưng thánh chỉ, chỉ trói buộc được người, làm sao có thể trói buộc được tâm người khác đâu? Khang Nhi thân thể có khuyết, thiếp chỉ hy vọng hắn cưới được người tâm đầu ý hợp, phu thê ân ái, cùng hắn nắm tay vui buồn có nhau".
Nàng không có được, chỉ cố gắng cho bọn nhỏ sống thoải mái hơn dưới cuộc sống phong kiến cổ đại này, bình an hỷ nhạc cả đời, nói thì dễ nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-nhan-sinh/973496/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.