Vết thương trên vai của Ân Niệm Yên kéo da non rất mau, công lớn nhất là thuốc của thương thành, Diêu Ngự Y cuối cùng nhịn không được ra tiếng hỏi dược mua từ đâu, Cẩm Họa cũng không dấu diếm nói "dược mua từ nhiều nơi khác nhau, năm xưa Hoàng Quý Phi cùng lão gia nhà ta đi nhậm chức, trên đường đi có nhiều đường núi, gập nhiều hộ miền núi đi hái dược bán, cô nương ngồi trong kiệu nghe Đại gia hỏi chuyện mới biết hái dược đã khổ, bán cho tiệm thuốc còn bị ép giá.
Hoàng Quý Phi liền thu mua số dược đó, trong phủ người nhiều, cảm mạo là phải có, nên mấy thức dược đó là cần thiết, còn giúp đỡ được mấy người kia có thêm bạc mua thứ cần thiết trong nhà.
Mấy loại Linh chi, nhân sâm... đều mua từ những người đó, còn cao trị thương cùng trị sẹo thì mua ở nhiều tiệm thuốc các nơi đi qua, phu nhân lấy những thứ tốt nhất cho Hoàng Quý Phi làm của hồi môn".
"Thì ra là vậy, lão phu tưởng sau này về hưu sẽ giống như Tần lão thái y, đi khắp nơi du lịch, tìm hiểu thêm nhiều thứ tốt cho nghề y của mình" hắn trước nay đều tin tưởng thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.
"Đúng vậy, thế giới bên ngoài rộng lớn đâu, Diêu Ngự Y cứ tự tiện, ta đi thu xếp cho chủ tử trở lại Bích Tiêu Cung" Cẩm Họa hành lễ chậm rải rời đi.
Tỉnh Đế cảm thấy không quá quen khi Ân Niệm Yên rời đi, nhưng vết thương đã tốt, còn ăn vạ nơi này thì đám ngự xử kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-nhan-sinh/973479/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.