Sau Lễ tắm ba ngày, Ân Niệm Yên an tâm ở cữ, thật ra chưa được nữa tháng nàng đã khỏi hẳn, nhưng vẳn ngồi đầy đủ một tháng, tránh làm người nghi ngờ. "Khang Nhi hôm nay không học Cầm? Ngươi cả ngày ôm Tiểu Ngũ, không sợ sau này hắn cả ngày chạy theo làm phiền ngươi a" Đại Hoàng Tử từ lúc có đệ đệ liền không thích đi học cầm nữa, cùng tiên sinh đọc sách xong liền trở lại đút sữa cho đệ đệ uống, nếu không phải chân còn buột nẹp vào mỗi buổi tối, thì hắn chạy đến ngủ cùng đệ đệ mình đi. "Không ngại, chỉ cần hắn thích là được, hôm trước nhị muội muội còn thêu cho hắn cái yếm đâu, Nhi thần chỉ có thể đọc sách cho Tiểu Ngũ nghe, cùng hắn chơi đùa..." "Được rồi, huynh đệ các ngươi muốn làm gì thì làm đi, Nhị công chúa cùng Ngũ công chúa sắp đến rồi, cho hắn uống thêm chút sữa trước đi, bằng không hắn gào khóc cho các ngươi xem" nàng muốn tự mình nuôi dưỡng đứa nhỏ, nhưng hậu cung quy cũ không phải ai cũng có thể lướt qua, nàng lại không muốn cho đứa nhỏ quen hơi nãi ma ma, chỉ có thể đút từng muỗng.
Quả thật không lâu sau Nhị công chúa cùng Ngũ công chúa cùng nhau đến "Ngọc Mẫu Phi hôm nay còn hảo? Tiểu Ngũ còn ngoan sao?". "Tốt, đều tốt, Tiểu Ngũ còn tỉnh đâu, Khang Nhi đang chơi cùng hắn, các ngươi đi nhìn xem đi, Mẫu Phi trước dùng thiện". Thức ăn là do Tử Họa cùng Cẩm Họa tự mình nấu cho nàng, tuy hương vị nhạt chút, còn tốt hơn là không có chút muối nào trong đó, thèm gì liền ăn đó, nàng không sợ béo ra một vòng. "Chủ Tử, có người hạ thêm dược cho Thái Hậu, sợ là không chịu đựng được mấy ngày, người này có khả năng qua mặt hoàng gia ám vệ, sợ là ẩn ấp trong cung đã lâu, nếu không tìm ra, chủ tử cùng các Hoàng Tử dễ dàng gập nguy hiểm". Ân Niệm Yên nghỉ đến chuyện khác, Năm ngày nữa là Ngũ Nhi đầy tháng lễ, nếu Thái Hậu lúc này bệnh tình trở nặng, năm ngày sau đi, vậy nàng nhi tử cả đời mang khắc Hoàng Tổ Mẩu thanh danh, nặng hơn có thể bị đưa đi Hoàng gia trang viên dưỡng, lúc đó ngoài tầm tay với, muốn ra tay với một đứa nhỏ là chuyện dễ như trở bàn tay, hảo một cái kế sách trúng vài con chim, diệt Trừ Được Thái Hậu, làm lời đồn năm xưa trở thành hiện thật, còn đánh chủ ý lên con trai của nàng....
"Ngươi nói cho cái đinh, vô tình nói cho người của Hoàng Thượng biết chuyện này, còn nữa cầm viên dược này cho Thái Hậu uống vào, không được để Thái Hậu băng trước khi Tiểu Ngũ đầy tháng, còn người phía sau thì đợi Hoàng Thượng đều tra xem thế nào, dám động đến bổn cung Nhi Tử, phải nhận được hậu quả đau đớn nhất". "Nô tỳ đi ngay, nương nương bớt giận, ngài vẳn còn ngồi cữ đâu" Cẩm Họa đau lòng chủ tử nhà mình, từ lúc vào cung chưa một ngày được thả lỏng. Tỉnh Đế nhận được tin tức sau lạnh băng ánh mắt nhìn Dương trung "có bao nhiêu người có thể lướt qua Hoàng gia ám vệ? Tỉnh Thân Vương thế lực thật không nhỏ a, hắn đây là muốn diệt trừ hết trẫm Hoàng tự sao? Khốn kiếp.... Hắn tưởng Trẫm thật sự không dám làm gì hắn?" "Hoàng Thượng bớt giận... long thể làm trọng a... Ngọc Quý Phi nương nương còn đang ngồi cữ, Tiểu Hoàng Tử cần Hoàng thượng bảo hộ, cầu xin Hoàng Thượng bớt giận....".
Nghe đến Tiểu Hoàng Tử cùng Ngọc Quý Phi, Tỉnh Đế liền tỉnh lại phần nào, đúng vậy, trước mắt nên giải quyết vấn đề, đợi Tiểu Ngũ đầy tháng qua đi, tính luôn một lần đi. Năm ngày sau Ân Niệm Yên ngồi xong cữ, hôm nay không chỉ Ngũ Hoàng Tử đầy tháng, còn là nàng Phong Quý Phi Lễ, được quỳ lại tổ tông, quỳ lại Hoàng Hậu, nhận kim sách, Kim bảo mới danh chính ngôn thuận Ngọc Quý Phi. "Tham kiến Ngọc Quý Phi nương nương, Ngọc quý Phi nương nương vạn phúc kim an" ngoại trừ Khánh Quý Phi, tắc cả cung phi còn lại đều phải hành đại lễ trước tân tấn Ngọc Quý Phi, trong lòng có bao nhiêu không muốn, bên ngoài lại cung kinh có thêm. Dung Phi trong lòng hận chết Ân Niệm Yên, đây mới là nàng địa vị, mới là nàng hào quang, trước đây Hoàng Thượng đã nói, sẽ cho nàng dưỡng Hoàng tử, phong nàng vì Hoàng Quý Phi, nhưng nàng đã ngồi vào Dung Phi gần mười năm, còn chưa bước đến tứ phi trong vòng, Hoàng Thượng đã quên đoạn tình cảm năm nào đi. Uông Ỷ Diệu nhìn một thân Quý Phi cung trang, nhan sắc hơn người, sinh đứa nhỏ nhưng dáng người chẳng những không biến dạng, còn quyến rủ hơn xưa, thật làm người hâm mộ, bất quá vậy thì đã sao, cuối cùng còn không phải là nữ phụ, bị nàng dẫm xuống chân, Ân Niệm Yên, chúng ta chờ xem. "Đứng lên đi, hôm nay là Bích Tiêu Cung song hỷ sự, các vị muội muội nhớ uống nhiều vài ly, chúng ta ra ngoài đi, bên ngoài mệnh phụ nhóm đang đợi đâu" Ân Niệm Yên thu hết sắc mặt từng người, đáng nghi nhất là Uông Quý Nhân, Hàn Tu Nghi, Liên Quý Tần, ra hiệu cho người âm thầm theo dõi ba người kia, hiện tại cái gì đều không thể làm. Ân Niệm Yên cùng phi tần nhóm vừa ngồi xuống, Hoàng Hậu cùng Hoàng Thượng cùng nhau đến, một hồi hành lễ, Tỉnh Đế ngồi vào chính vị, hai bên là Hoàng Hậu cùng Ân Niệm Yên, phía dưới người nhìn nầy một màng cảm thán không thôi, chưa được hai năm đã ngồi lên Quý Phi chi vị, không phải ai cũng có thể làm được. Quý nữ nhóm càng hâm mộ hơn, chỉ còn hơn một năm nữa là tuyển tú, lần này chỉ là Tiểu Tuyển, nhưng bọn họ tự tin tư sắc cùng tài nghệ không thua kém gì Ngọc Quý Phi, nhất định thành tựu hơn nàng ta nhiều. "Thần thiếp trước kính Hoàng Thượng, đa tạ ngài sủng ái che chở mẫu tử thần thiếp" Ân Niệm Yên uống cạn hết ly rượu. Tỉnh Đế tâm tình vui sướng "Tốt, Trẫm uống cạn". "Ly nầy thần thiếp kính Hoàng Hậu nương nương, đa tạ Hoàng hậu nương nương hết lòng chăm sóc mẫu tử thần thiếp". "Muội quá khách sáo rồi" Hoàng hậu đoan trang cười, cầm lên ly rượu từ từ uống cạn. Phi tần cùng Quan viên, Mệnh phụ nhóm đều cầm ly rượu đứng lên "chúc mừng Hoàng Thượng...." trên mặt hiện ra mười phần thành ý, vui mừng như bọn họ được nhi tử (tôn tử). "Tốt, cùng nhau uống cạn, Đại Hưng ta nhất định cường mạnh..." Ca vũ đã xong, tiệc đã dần tan nhưng bên ngoài không có gì động tỉnh, Uông Quý Nhân trong lòng gấp, nhưng không có biểu hiện ra ngoài, đợi đến tiệc tan, nàng ta theo dòng người trở lại Trinh Bảo Các, tìm cơ hội cùng Hàn Tu Nghi, Liên Quý Tần bàn tính lại. "Chủ Tử, Bảo Chiêu Nghi cùng Hinh Tiệp Dư đến". "Mời vào đi". "Ngọc Quý Phi gọi chúng ta đến là có chuyện gì sao?" hôm nay là ngày vui của Bích Tiêu Cung, Hoàng Thượng tối nay nhất định ngủ lại, hiện tại cho người gọi bọn họ đến, nhất định rà chuyện lớn. "Ta không cùng hai người các ngươi lòng vòng, hậu cung có người muốn tiêu diệt hết hoàng tự, kể cả công chúa, hai người các muội nhất định phải bảo hộ hảo nhi nữ của mình, đặt biệt là cung nhân hầu hạ gần bọn nhỏ nhất. Sáng nay ta nhận được tin, có người muốn độc chết thái hậu, muốn cho Tiểu Ngủ manh danh là điềm xấu người, may mắn Hoàng thượng phát hiện kịp thời, bổn cung sợ người sau lưng tức giận hóa điên cuồng, chuyện này ta chỉ biết một vài, lại không chứng cớ, nghe nói không lâu nữa, Tỉnh Thân Vương cùng Thế Tử sẽ trở lại kinh thành thăm hỏi Thái Hậu, chỉ sợ là....." Ân Niệm Yên tuy rằng không nói tiếp, nhưng như vậy cũng đủ hiểu, Tỉnh Thân Vương đất phong khô cần, tâm luôn hận Hoàng Thượng cướp đi đế vị, một lòng muốn lấy về, chuyện này lão thần nhóm đều biết, nhưng không chứng cớ, thời gian qua Hoàng Thượng vội vàng, chưa từng bước chân vào hậu cung, sợ là không đơn giản vì lo lắng giang Nam mưa nhiều thành lụt đi. "Chúng ta đã biết, nhất định sẽ bảo hộ hảo đứa nhỏ của mình, Quý Phi tỷ tỷ càng thêm bảo trọng, bên cạnh tỷ có hai vị hoàng Tử đâu". "Đúng vậy, tỷ tỷ nên cẩn thận hơn, Hậu cung nước sâu như vậy, cho dù thay đổi vài lần cung nhân nhóm, chưa chắc đã sạch sẽ được" Hinh Tiệp Dư còn tưởng nàng chỉ sinh công chúa, không cản đường ai, nguy hiểm không cao, chưa từng nghỉ tới sẽ có người muốn phản a. "Tỷ đã biết, các muội trở lại đi, tỷ có chút mệt mỏi". "Tốt, chúng ta trước cáo lui" hai người hành lễ rời đi, ra bên ngoài chân đi nhanh hơn, bọn họ cần phải trở lại kiểm tra lại cung nhân. "Tử Cẩm ngươi đi gọi Đại Hoàng Tử đến đây, bổn cung cần dặn dò vài câu, Thái Hậu sợ là không chịu được vài ngày, chỉ hy vọng Nhị ca hôn lễ có thể sớm hơn một tháng". "Nương nương không cần lo lắng quá nhiều, nếu không được liền đợi đến năm sau, chỉ có nữa năm không được cưới gả, Huống chi Thường gia Nhị phòng lo lắng mới phải, Thường Tứ cô nương năm nay đã mười bảy, còn đợi nữa sẽ thành gái lỡ thì, tốt nhất là đồng ý lúc này". "Nương có nhắn lại gì không?" hôm nay quá vội, nàng không có thời gian cùng Sở thị nói chuyện riêng, chỉ có thể để Cẩm Họa chuyền đạt lại nàng lời nói. "Phu nhân nói Nương Nương chỉ cần hảo hảo bảo vệ thân mình cùng hài tử là được, trong nhà chuyện Phu nhân sẽ quản hảo". Ân Niệm Yên gật đầu không nói gì, gọi người kiểm tra một lần nữa Bích Tiêu Cung, mới an tâm nằm nghỉ tạm, Tỉnh Đế đến thì nàng đang ngồi xem lại sổ sách, hôm nay có rất nhiều người đưa lễ, giá trị chắc chắn là không nhỏ. "Niệm Nhi thích mấy thứ này sao" trên bàn được chia ra vài loại đá quý, tranh cổ, cùng vài loại được làm bằng bạc, gốm sứ... Tỉnh Đế hứng thú hỏi. "Hoàng Thượng đến rồi, người gầy đi thật nhiều, đến bên này ngồi xuống, Thần thiếp xoa bóp giúp người giãn gân cốt trước đã, thần thiếp đang suy nghỉ một việc, nếu người đã đến thần thiếp không cần đến Thiên Ân Điện làm phiền Hoàng Thượng". "Tốt, xem nàng có cái gì tốt ý tưởng đây" Tỉnh Đế cởi y phục bên ngoài ra, nằm xuống giường đợi Ân Niệm Yên xoa bóp thư giãn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]