Chương trước
Chương sau
Bởi vì trong cung có hai vị phi tần sinh non, Hoàng thượng hơn tháng nay không đặt chân đến hậu cung, Tiền triều hậu cung đều nôn nóng lên, có vài vị đại thần lấy con nối dõi ra khuyên hoàng thượng nên lâm hạnh cung phi, trong cung có ba vị Hoàng tử, nếu không phải là có tật chân thì cũng là ấm sắc thuốc, hơn nữa bọn họ nữ nhi vào cung gần bốn tháng, lại chưa từng một lần diện thánh, đây là thất sủng dấu hiệu a, bọn họ không nôn nóng làm sao được?
"Dương Trung, điều tra thế nào?" hạ triều xong Tỉnh Đế sắc mặt lạnh băng, chuyện hôm nay chắc chắn có Thận Thân Vương bàn tay, không phải cáo ốm sao, vậy thì ốm luôn hảo.
"Hồi Hoàng thượng, Ám vệ ngày đêm tra xét, cuối cùng đã khẳng định là ai hạ độc" Dương Trung thấy Hoàng thượng đang nhìn mình, không dám chậm trễ nhanh miệng nói "Là Hoa Tần, Hoa Tần trước kia ngưỡng mộ Thận Thân Vương, nhưng trúng tuyển vào cung, trước khi nhập cung được Thận Thân Vương hứa hẹn, nếu có được giang sơn thì hậu vị sẽ là của nàng ta.


Người đưa dược cho Hoa Tần là Nhị đẳng cung nữ Hợp Hoan Cung, nô tài không đều tra được Thuận Phi nương nương có biết chuyện này không, nhưng là.... Theo như lời khai của thô sử cung nữ, nàng ta có một lần nghe được đêm khuya Thuận phi gọi Thận Thân Vương tên quý, còn nói lời nhớ nhung.... Kế tiếp Đại cung nữ Bích Tuệ gọi Thuận Phi tỉnh dậy, sợ còn nói thêm gì liền phải chịu tội.
Riêng người hãm hại Ngọc Hiền Phi... Người trực tiếp sai người hạ dược là Mai Quý Nghi, còn có Tỉnh Phi, Dung Phi, Thuận Phi đều biết, sau lại sai cái đinh giúp một tay, cung nữ lấy vài thứ dơ bẩn kia đến trước mặt các vị nương nương là Tỉnh Phi cái đinh ở Minh Nguyệt Các.
Nô tài đã hỏi rõ Tri Họa, Trước đó Nương Nương không có uống canh cá kia, bởi vì bên trong canh có nấm Hương, Ngọc Hiền Phi trước nay không thích trong món ăn của mình có nấm hương, sau đó Cẩm Họa đi Thiện Phòng hỏi cái khác canh cá, mới tránh được một kiếp".

Một hơi nói xong trên trán Dương Trung đã lắm tắm mồ hôi, hắn không dám đưa tay lên lao, Cho dù không nhìn hắn đều cảm nhận được Hoàng Thượng sắc mặt phi thường khó coi, những người có liên quan đều là vị phân cao, còn cùng nhau cấu kết hãm hại hoàng tự.
Tỉnh Đế nghe xong cái gì đều không nói, đứng dậy chậm bước đi đến gần cửa sổ nhìn ra ngoài, trong lòng nghỉ gì đều không hiện ra mặt, bên trong không khí đè nén đến đáng sợ, chỉ cần một cây kim rơi xuống đều có thể nghe thấy.
"Hồi Hoàng thượng, Hoàng Hậu nương nương cầu kiến" cuối cùng cũng có người đánh vỡ bầu không khí lạnh buốt, Dương Trung thở ra một hơi.
"Hoàng Hậu?" Tỉnh Đế trở lại long án, ngữ khí lảnh đạm nói "Làm nàng vào đi".
Hoàng Hậu tiến vào nội điện, quy cũ hành lễ, thấy Hoàng thượng sắc mặt lảnh đạm, cũng không để ý, dịu dàng nói "Triều chính quan trọng, long thể càng quan trọng hơn, cầu xin Hoàng thượng bảo trọng thân mình".

"Làm Hoàng Hậu lo lắng, gần đây có nhiều việc cần xử lý, Hậu cung liền vất vả Hoàng Hậu" Tỉnh Đế đi đến chổ Hoàng Hậu ngồi xuống, cầm lên tay nói "Hậu cung nếu ai không có mắt làm loạn, cứ dùng quy cũ xử lý, chỉ cần không oan uổng người, Trẫm liền không quản, ngươi ta phu thê nhiều năm, nên cho trẫm nhất định sẽ cho".
"Đa tạ Hoàng thượng, Hậu cung mấy ngày nay an tỉnh hơn nhiều, kinh phật càng là sao chép hảo, thiếp đến muốn hỏi Hoàng Thượng về Ngọc Hiền Phi phong phi việc, mấy năm nay Hậu cung chưa có ai làm đại lễ sắc phong, thần thiếp tưởng lần này đại làm, cũng giúp hậu cung thêm phần hỷ khí, Hoàng Thượng thấy thế nào?".
"Không cần, Ngọc Hiền Phi đã cùng trẫm nói không muốn làm đại, một phần là mùa đông sắp đến, nàng ấy muốn dùng một phần bạc giúp đỡ những hộ nghèo khó sửa lại nhà ở, phần khác là đứa nhỏ vừa không có không bao lâu... lượt đơn giản là được".
Lễ phong Phi chỉ là phần phụ hôm nay, Hoàng hậu đây là muốn nhắc nhở hắn thường xuyên đi lại hậu cung, xem ra tiền triều hậu cung có nhiều con đường đưa tin vào đi.
Hoàng Thượng sắc mặt như thường nhìn chung trà, Hoàng Hậu đoán không ra hắn đang nghỉ gì, nàng lại không dám nói thêm gì, chỉ có thể căng da đầu ngồi đợi.
"Hoàng Hậu trở lại cung của mình đi, chuyện khác trẫm đã biết".
"Thần thiếp cáo lui".
Hôm nay Minh Nguyệt Các hỷ khí dương dương, tắc cả cung nhân hưng phấn làm việc của mình, cận thân hầu hạ liền giúp chủ tử trang điểm mặc vào Hiền Phi cung trang, cung nhân khác thì dọn phần còn lại hòm siểng đưa đến Bích Tiêu Cung, từ hôm nay bọn họ là Bích Tiêu Cung Ngọc Hiền Phi cung nhân, nghe thật oai phong không phải.
Hoàng Hậu nét mặt như thường ngồi chính vị, đợi Dương Trung đọc xong lễ tế, trao Hiền Phi kim sách, kim bảo, kế tiếp là ba quỳ chín lại chính cung Hoàng Hậu, lễ kết thúc Ân Niệm Yên được trở lại Bích Tiêu Cung nhận đại lễ của thấp vị phân phi tần, Hoàng Hậu cùng Khánh Quý Phi không cùng đi, bởi vì hôm nay chủ nhân là Ân Niệm yên, nếu cao hơn vị phân đi sẽ không thỏa đáng, là chủ nhân lại hành lễ với cao vị phi tần, thật làm người mất hứng, bất quá nếu có người ghen ghét đến phá rối lại khác.
"Thần thiếp, Tần thiếp tham kiến Ngọc Hiền Phi nương nương, nương nương vạn phúc kim an".
"Đứng lên đi, hôm nay đa tạ các vị muội muội đến chúc mừng bổn cung, Hoàng thượng mới thưởng một ít Trà Long Tỉnh cùng Bánh hạt sen đậu đỏ, các vị muội muội thử có hợp khẩu vị không?"
Hợp khẩu vị hay không trước không nói, bởi vì những người ngồi trong này có ai thành tâm chúc mừng nàng đâu, hiện tại hậu cung bình tỉnh nhưng bên trong sống ngầm mảnh liệt, chỉ cần Hoàng thượng đặt chân đến hậu cung, thì sóng ngầm đó sẽ đưa ra bên ngoài thôi.
"Hoàng thượng ban thưởng chính là trân phẩm sao, trong cung tỷ muội có bao nhiêu người có được phúc khí như nương nương? Hy vọng nương có thể giữ vửng phần phúc khí nầy" Ân sủng hôm nay có ngày mai đi, ngày sau chưa biết được thế nào đâu.
"Thuận phi nói phải, đã lâu rồi thần thiếp chưa uống được trân phẩm trà, đều là nhờ Ngọc Hiền Phi phúc khí" Phùng phi hiện tại có bao nhiêu ghen ghét cũng phải nuốt vào trong, phụ thân nói Ân gia lang quân là có tài người, lại được Hoàng thượng trọng dụng, đụng phải chỉ có hại.
"Từ lúc bổn cung tiến cung, hôm nay mới nhìn thấy Thuận Phi một mặt, đúng như lời đồn quốc sắc thiên hương, bổn cung còn nhớ lúc mới đến kinh thành, quý nữ nhóm chuyền tai nhau là kinh thành Tứ Xu, tài sắc vẹn toàn, hiện có hai vị vào cung vì phi, không biết vị còn lại là ai?"
"Hồi nương nương, là Dung phi nương nương, trước kia tần thiếp từng gập hai vị ở Thư phô, quả thật tuyệt sắc giai nhân làm cho tần thiếp hâm mộ không thôi, chỉ ước mình có phần phần tư sắc như vậy là đủ hảo rồi".
"Lâm Quý Nghi nói phải, ngay cả bổn cung đều cảm thấy không bằng" Ân Niệm Yên không đợi Dung Phi ra tiếng liền chuyển đề tài "đây là Hoa Tần đi? Đúng là như Hoa như ngọc, bảo sao Hoa Tần được sủng ái như vậy, không biết Hoa Tần am hiểu cái gì?".
Không biết Hoàng thượng sẽ xử lý Hoa Tần Ra sao, nhưng trước mắt Thuận Phi cùng Hoa Tần là thất sủng, đây cũng là do bọn họ tự tìm, thời đại nào đều giống nhau, cổ đại nam nhân càng thêm để ý nữ nhân thanh danh cùng trinh tiết, ỷ vào bản thân là quý nữ, nhan sắc hơn người, liền không kiêng kị gì liếc mắt đưa tình cùng quyền thế nam nhân, đợi mới mẻ qua đi chính là chán ghét cùng lạnh nhạt.
"Đa tạ Hiền Phi nương nương lời khen, tần thiếp chỉ là bồ liểu chi tơ, nào dám cùng huynh nước huynh thành như nương nương so sánh" nàng từ khi nhập cung chưa từng để ai vào mắt, ngay cả vị trước mắt Ngọc Hiền Phi, không nghỉ tới ân sủng không bao lầu liền bị ghẻ lạnh, hiện tại còn bị một đám nữ nhân công kích, Vương Gia lại không có một chút tin tức.
Không chỉ Ân Niệm Yên ngay cả những người ở đây đều vẻ mặt thường thường không thèm để ý đến Hoa Tần, trước đây nàng ta thường xuyên lấy thấp vị phi tần ra trút giận, hiện tại xem ngươi còn dám không.
"Hôm nay làm các vi muội muội vất vả nữa ngày, mời các vị muội muội trở lại cung mình nghỉ tạm trước, tối nay hoàng thượng bãi gia yến, hy vọng các vị muội muội đến cùng uống một ly".
"Nhất định đến, ly rượu mừng này tần thiếp nhất định uống cạn" Liên Quý Tần cuối cùng hạ quyết tâm nói ra một câu.
"Chúng thần thiếp, tần thiếp cáo lui".
Trở lại nội điện, Ân Niệm Yên gọi hết cung nữ thái giám đợi bên ngoài, nàng chậm rải nhìn danh sách Bích Tiêu Cung cung nhân, tứ phi trong vòng có bốn mươi lăm cung nhân hầu hạ, nhưng gần đây Hoàng hậu cắt giảm người, Bích Tiêu Cung chỉ có ba mươi lăm người, cùng với bên người nàng nhân là vừa đủ bốn mươi.
"Bạch cô cô cùng Tiểu Hỉ tử an bày rất thỏa đáng, hiện Tại Bích Tiêu cung có vườn đào cùng tiểu hồ sen, ngươi phân thêm người chăm sóc, đừng để người có tâm làm gì ảnh hưởng, chỉ cần có thứ dơ bẩn nào bị chôn dưới đó, cả Bích Tiêu Cung liền xong rồi.
Bạch cô cô giống nhau, trong ngoài điện đều phải kiểm tra cái biến, nếu ai phát hiện người khác có gì bất thường liền cùng bổn cung nói, nhất định có trọng thưởng".
"Dạ, chủ tử".
"Tử Họa thưởng một tháng Nguyệt bạc cho tắc cả cung nhân, riêng Tiểu Hỉ tử, Bạch cô cô, Tri Họa cùng các ngươi một người một lá vàng" nàng không thiếu bạc, chỉ cần trung thành tận tâm, thì vinh hoa phú quý chắc chắn sẽ có.
"Đa tạ chủ tử ban thưởng".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.