Edit: Lục Vân
Đau!
Đau đầu, đau lưng, đau hông, thậm chí bụng cũng ngâm ngẩm đau, cả người bủn rủn vô lực, ngay cả động tay cũng là một thứ xa xỉ.
Chẳng lẽ mới có một cái xe tải mới nghiến qua người nàng vài lần trong khi nàng đang ngủ?
Xuân Yến rất khó chịu.
Còn đang mơ mơ tỉnh tỉnh, một bàn tay kéo cái chăn lệch lại cho nàng. Tốt quá!
Bàn tay to, gầy, nhưng ấm, đầu ngón tay khá dài tiện thể cũng vuốt ve khắp da thịt nàng, tê tê dại dại. Không giống Lục Ngọc và Thu Dung…
…
Không phải Lục Ngọc, Thu Dung.
Trong lòng chấn động, cố hết sức giương đôi mắt nặng trĩu vì buồn ngủ, lờ mờ qua hàng mi là một khuôn mặt tuấn tú.
Phượng Dật? Là hắn!
Lòng cả kinh, Xuân Yến trợn to mắt, tất cả những gì xảy ra đêm qua đột nhiên tràn về.
Trời! Hóa ra, khiến cho nàng khổ sở như vừa bị xe tải nghiến thế này, chính là cái gã này.
Đầu ong ong, môi cong lên rên rỉ.
Má ơi, nam nhân này, tối qua còn tham lam vài lần. Giờ thân thể của nàng đã nằm ngoài khả năng điều khiển.
Cái tên chết tiệt không biết tiết chế! Hắn không thể vì bây giờ còn trẻ, còn khỏe, muốn làm gì thì làm! Nếu giờ có bao nhiêu một hơi làm hết, thì sau này già đi làm sao?
Xong rồi! Tâm can Xuân Yến nhảy dựng lên. Sao nàng lại nghĩ đến chuyện già với hắn chứ nhỉ?
Không biết được tâm tư phức tạp của nàng, thấy nàng đã mở mắt, nam tử nằm nghiêng bên cạnh nhìn nàng, mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-muoi-lam-tuoi/560603/quyen-3-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.