Edit: Lục Vân
Hai tay bưng má, ánh mắt dõi theo từng đàn chim nhỏ bay về phương xa.
Hồi lâu, lại thở dài một hơi.
Thật ….. là ….. chán ….. a……
Một tấm áo khoác choàng lên vai.
-Thái hậu, lạnh rồi, chúng ta về thôi. – Lục Ngọc đứng bên cạnh lo lắng.
Xuân Yến khe khẽ lắc đầu. Đi về thì cũng nhàm chán vậy thôi, không bằng cứ ngồi ở ngự hoa viên này, tốt xấu cũng còn có chim nhỏ hoa tươi mà nắm, nàng cũng bớt buồn chán đến muốn đi gây sự.
Không nghĩ tới, chỉ là thiếu phương tiện giải trí mà thôi, cuộc sống của nàng lập tức trở nên đơn điệu đến vậy.
Nhàm chan ơi là nhàm chán! Sắp điên rồi!
Nhìn bộ dáng càng lúc càng uể oải của nàng, Lục Ngọc rất đau lòng, đâm ra lớn mật đề nghị:
-Thái hậu, không bằng, chúng ra xuất cung đi chơi đi!
-Xuất cung? Xuân Yến chậm chậm ngẩng đầu. Nhìn nàng. Lại chậm chậm hỏi.
-Đúng vậy! – Lục NGọc gật đầu – Tìm tam tiểu thư cùng với Y Phù, ăn chút gì đó, chơi một chút, có lẽ tâm tình sẽ tốt hơn một chút.
-Ăn cái đó….?…. Chơi …. – Xuân Yến lẩm bẩm.
-Được rồi! Sau một giây tự hỏi, nàng gật đầu đáp ứng. Hôm nay nhàn rỗi đến phát hoảng,ra ngoài ăn uống một vòng chơi một lúc cũng tốt.
Đường cái vẫn cứ nào nhiệt, dòng người vẫn đông đúc buôn bán, chỉ có Xuân Yến vô tâm nhìn.
-Không biết vị tiểu thư này có gì phiền não, có thể nói với tại hạ được không? Gia phụ ở Hoàng thành cũng có chút địa vị,có lẽ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-muoi-lam-tuoi/560594/quyen-3-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.