Edit: Lục Vân
-Ta nhất định phải làm thịt hắn!
-Làm thịt hắn!
-Làm thịt hắn!
-Làm thịt làm thịt hắn!
-Làm thịt làm thịt hắn!
-Hỗn đản! Vương bát đản! Trứng thối!
-Quả trứng đà điểu thối í í í í í í!
Một cái nghiến răng rống giận, một con vẹt bắt chước theo sau, chúng ta có một bản hợp tấu kỳ lạ.
Hoa Hoa biết mình không nên cười, nhưng nàng thật sự nhịn không được, cười phá lên ha hả.
Xuân yến quay đầu, hung hăng trừng mắt.
Hoa hoa coi như không thấy, vẫn cười:
-Mắng đủ chưa?
-Chưa! Xuân yến chém đinh chặt sắt.
Chẳng cần nghĩ cũng biết đáp án này, hoa hoa nhún vai, đưa một ly trà:
-Tới đây, uống một ngụm trà, nghỉ ngơi hít thở một chút mới có sức mắng tiếp.
Xuân yến không nói lời nào đón chén trà ực ực hai ngụm nuốt vào bụng.
Uống xong rồi, ném chén trà đáng thương vô tội sang một bên, nàng trừng mắt nhìn Hoa Hoa:
-Hoa Hoa, có phải vừa rồi ngươi cười nhạo ta?
Hoa hoa nhìn nàng với một ánh mắt “Là ngươi nói đó” trả lời không có hảo ý:
-Tỷ tỷ, mắng một tháng rồi, tỷ còn chưa nguôi giận hả?
-Làm sao có thể nguôi giận được!
Xuân yến căm giận nói:
-Tên hỗn đản này hại ta ngay cả cơ hội cuối cùng để nhìn mặt Hắc Vô Thường cũng cướp mất. Ta hận!
Nàng dậm chân một cái, lại mắng:
-Mẹ nó! Phượng Dật! Tên hỗn đản! Ta xác định là hắn cố ý, hắn cố ý! Mỗi ngày sáng sớm đều đến kéo ta vào Ngự thư phòng, hỏi đông hỏi tây, mãi đến bữa tối mới thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-muoi-lam-tuoi/560587/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.