Lò sưởi vang lên những âm thanh lách tách vui tai, mấy thanh bảo kiếm đặt nghiêng ngả bên cạnh. Phó tướng Hạng Thanh Phong nước mắt đầm đìa nắm tay Lễ bộ Thị lang, thủ lĩnh nhóm Quan văn, xúc động nói: "Ngụy đại nhân thấy Đại Càn gặp nạn liền vứt bỏ bút lông, cầm kiếm xông lên chiến trường, cùng các đại nhân vì nước quên mình, thấy chết không sờn, sử sách cũng không thể kể hết được công lao của các vị!" 
Ngụy Hiến Kế vô cùng khiếp sợ, bọn họ chỉ nghĩ rằng tới đây đánh nhau với Hạng Tuế Thiêm, tại sao lại biến thành “Quân cảm tử”? 
“Rõ ràng trong thánh chỉ không nói như vậy..." Ngụy Hiến Kế hoang mang. 
"Chúng tôi đã nhìn thánh chỉ rồi: Các khanh kiến thức sâu rộng, nhanh chóng thu xếp lên đường tới biên giới Tây Bắc, cùng Hạng gia chiến đấu, người thắng có quyền quyết định. Khâm thử.” 
Hạng Thanh Phong lặp lại một lần, giải thích: "Ý tứ chính là, các đại nhân nói rất hay, mau mau mặc áo giáp lên đường tới Tây Bắc, cùng Hạng Tướng quân đánh bại Khuyển Nhung, sau này thắng trận, mỗi người sẽ có một bia liệt sĩ kỷ niệm." 
Các võ tướng đúng là không có văn hóa! 
"Người thắng có quyền quyết định." Câu này rõ ràng là ai thắng thì có quyền lên tiếng, kẻ thua cuộc phải tuân theo! Các Quan văn vô cùng đau khổ, nhưng tiểu đội ba trăm người không một ai dám phản kháng lại. Bất đắc dĩ bị ép buộc mặc áo giáp dày cộm, cầm kiếm ra chiến trường! 
Cho dù bọn họ từng đọc trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-chuyen-nay-khong-hop-phep-tac/2110896/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.