Editor: Tiểu Song
――― Con không biết dạy, là tội của mẫu, cho nên để cho tôi hoa lệ trở thành mẫu thân nghiêm khắc đi, nhi tử ngoan......
”Tại sao ngươi còn không đi?” Vô số lần đối đầu trước mắt, tôi phát hiện tên Hạ Hầu Du này giả bộ ngu cực kỳ giỏi, vì để cho hắn biết rõ ý của tôi, tôi quyết định công khai đuổi hắn đi.
”Ah, mẫu hậu không phải muốn nhi thần ở lại dùng cơm sao?” Đôi mắt hồ ly của hắn hiện ra ý cười, tủm tỉm nhìn tôi run rẩy, cảm giác hắn cực kỳ không tốn bụng, chắc chắn có âm mưu gì đó, khiến cho toàn thân tôi không thoải mái.
”Một vị lão bà như ta mà ngươi cũng muốn chọc tức!” Tôi nổi giận, đây là khi dễ cụ bà tuổi già cơ đơn không ai làm chủ sao?
”Ngươi......” Vẻ mặt hắn chợt biến đổi, sau đó nhìn tôi thở dài, bộ dạng có chút cảm thán nói, “Ngươi đó, xem ra đúng là không nhớ rõ, nếu là lúc trước, ngươi tuyệt đối không cho phép người khác nói ngươi già, càng sẽ không nói ngươi đã già, chỉ là, mặc dù không nhớ, nhưng tính tình vẫn giống.” Kỳ quái, ánh mắt của hắn nhìn tôi, giống như hoài niệm điều gì đó, hoài niệm linh hồn đã đi thế giới Tây Phương Cực Lạc Tần Phiêu Phiêu sao?
”Ngươi nằm mơ đi, ta tính tình thế này không tốt?” Đây chính là đang phê bình tôi rồi, hừ, hắn là kia rễ hành lại dám phê bình lão nhân gia tôi, tôi không ngừng nhẫn nhịn liếc hắn, vừa ăn vừa kháng nghị, “Còn nữa, ta vốn không già, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-chon-phu-thien-thien-tue/178931/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.