Edit: Lăng Mộ Tuyết
Beta: Hà Tiểu Ngư
―― Nóng vội sẽ không ăn được đậu hủ nóng, nếu muốn thành công, phải nhẫn nại. Cổ nhân nói đúng, bày bố đi, đám tiểu bạch các người chuẩn bị bị lừa đi!
Đảo mắt, ta đã xuyên đến Thừa Hi quốc kỳ lai này được một thời gian dài rồi, lúc đến vẫn là đầu hè, trong nháy mắt, đã sắp đến mùa đông. Sắp hết năm rồi!
Hạ Hầu Lâm không đếm xỉa tới ta, mỗi ngày đều sống ngọt ngọt ngào ngào với lão công của nàng. Đôi khi nhìn thấy bọn họ ân ái thành bộ dạng kia, ta lại không nhịn được, vừa hâm mộ vừa ghen tỵ ngửa mặt lên rống dài một tiếng. Hu hu hu, làm sao có thể như vậy? Quá đả kích người mà, ta rõ ràng là một đứa nhỏ không ai thương mà!
Càng làm cho ta buồn bực thêm chính là, Đổng Lăng Văn đã trở về. Đương nhiên rồi, hết năm rồi, tướng lĩnh biên quan cũng cần phải về kinh báo cáo công tác chứ! Chẳng qua là, hắn vừa về đến nơi, ta đáng thương nhìn Như Nguyệt chuồn mất. Tuy ta ngầm đồng ý, nhưng ta vẫn cảm thấy rất ai oán. Về phần Hạ Hầu Duật, sau khi người này kết thành đồng minh với ta, không còn suốt ngày chạy đến cung Phi Phượng của ta nữa. Chỉ là nghe nói gần đây hắn bề bộn nhiều việc, Hạ Hầu Dận ném cho hắn một đống việc. Amen, người tài thật vất vả mà!
Mà sau khi ta thẳng thắn nói với đại nhi tử thì hắncũng rất ít khi tới cung Phi Phượng. Ta thở dài nhẹ nhõm một hơi, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-chon-phu-thien-thien-tue/1571102/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.