“Đương nhiên không có buồn chán như thế, ngươi cho là trời nóng như vậy ta đến chỉ nói chongươi cái này, ta là ăn no không có việc gì làm chắc?” Ta liếc nàng mộtcái, “Ta tha cho ngươi một mạng, không phải là vì cái khác, mà là để cho ngươi biết, ta không có ý định cùng ngươi làm đối thủ, vô luận là địavị cũng được, hay là vì Hạ Hầu Dận cũng được, ta cũng không muốn cùngngươi cướp cái gì, hôm nay ngươi là Hoàng Hậu, chỉ cần tự mình nắm hắnchắc chắn, ngày mai hắn vẫn là của ngươi, vĩnh viễn là vậy, người sẽcùng ngươi tranh đoạt gì gì đó, cũng sẽ không là ta, ta, chí nguyệnkhông ở chỗ này, mà hy vọng, ngươi sau này không có việc gì chớ có gâyphiền toái cho ta, làm phiền kế hoạch của ta.” 
Đây mới là mục đích của nhân gia. 
”Người...” 
”Ta đây nghiêm túc, mặc kệ từng như thế nào, nhưng dù sao mọi thứ đã qua,biết đâu ta còn thích Dận, hắn có lẽ không cách nào không thích ta, màmấy ngày nay, hắn giống như trước quấn quít lấy ta, cho ngươi khủnghoảng, thế nhưng ngươi đừng quên, có lúc, thân phận là thứ ràng buộc tốt nhất, tuy rằng hắn trời không sợ đất không sợ, thế nhưng hắn không thểkhông sợ miệng người trong thiên hạ, bất kể ý nghĩ của ta, cho nên chỉcần ngươi không đi ép buộc hắn, miễn là cho hắn thời gian, hắn sẽ từ từnghĩ thông suốt việc này, hắn rất thông minh, hắn biết nắm chắc cái gì,bằng không lúc đó hắn tại sao lại đồng ý cưới ngươi, vì sao không bứcbách ta vào cung? Ngươi suy nghĩ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-chon-phu-thien-thien-tue/1571083/chuong-29-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.