Ta dừng bước, nhìn cảnh sắc xa lạ trước mặt, khoé miệng giật giật.
Ta.... Rõ ràng lại lạc đường!!
A a a a a, đều là tại tiền gây ra hoạ, không có việc gì sao lại tạo ra cái viện lớn như vậy làm gì nha, ta khóc.
Ngay khi ta đang rơi vào một mảnh hỗn độn, thân thể lại bị người ta bế lên,không cần phải hỏi, ta tuyệt đối là tiểu nhi tử hồ ly, ách, không thểkhông nói, là huynh đệ, bọn họ thật sự rất giống nhau, đều thích coi tathành tiểu oa nhi mà ôm tới ôm lui, ta muốn kháng nghị, ta cũng khôngphải gối ôm.....
Có điều là, tiểu nhi tử ôm ấp quá thoải mái, làm cho ta ở trong ngực hắn mà bắt đầu buồn ngủ, đợi đến lúc tới được PhiPhượng Cung, ta đã choáng váng mà ngủ thiếp đi, nước miếng đã chảy đầytrong ngực hắn.
Chẳng qua là cũng chính vì ta đang ngủ, thế nênkhông phát hiện được ánh mắt của tiều nhi tử khi nhìn ta, cái nàylà.....không giống bình thường nha!
”Thái thái thái....muộn, Duvương gia?” Ta là bị giọng cao quãng tám của Như Nguyệt gào to làm chotỉnh ngủ, nếu không có việc gì làm thì việc duy nhất có thể làm là đingủ ngủ thẳng đến khi tự nhiên tỉnh thì thôi, ta tất nhiên sẽ không bỏqua cơ hội tốt như vậy, kết quả là, buổi chiều rảnh rang không có việcbuồn chán thì liền ngủ.
Ta miễn cưỡng duỗi người, vô cùng biếngnhác mở mắt nhìn Như Nguyệt sắc mặt tái nhợt lo lắng, kỳ quái, nha đầunày sao bỗng nhiên trở nên hoảng hốt như thế, ban ngày thì có thể có sựtình gì.
Chờ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-chon-phu-thien-thien-tue/1571081/chuong-28-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.