Thế là, nhóm hài tửvây quanh bốn phía nhìn ta, ta mỉm cười mở miệng, “Thế nào, trong khiđang đọc sách còn suy nghĩ tới mẫu phi sao” Ta sờ sờ đầu công chúa HạHầu Huyên nhỏ nhất, lời nói ra vô cùng hiền lành nhã nhặn.
“Dĩnhiên.......” Hạ Hầu Huyên lập tức gật gật đầu, ngay sau đó sợ hãi nhìnca ca và tỷ tỷ của mình một chút, tiếp đó chui vào trong lòng ta, tacười nhưng mà không nói sờ sờ đầu của nàng, “Được rồi, được rồi, như vậy mọi người biểu quyết thử xem, nếu mà các ngươi thật sự hy vọng có thểcùng mẫu phi đọc sách như thế, vậy để Bổn cung suy nghĩ biện pháp, đượckhông?” Ta nháy mắt mấy cái, bọn nhỏ lập tức hoan hô....
Chậcchậc, ta cũng biết, có tiểu hài tử nào mà không nghĩ đến mẫu thân, nhưng mà ta làm như vậy hình như có chút không phúc hậu, nghe nói tiểu hài tử là phải bồi dưỡng tính độc lập cho chúng nó. Chỉ có điều từ xưa tới nay nhà đế vương là vô tình nhất, ta coi như là giúp bọn nó bồi dưỡng tìnhthân. Mỗi ngày chung sống cùng một chỗ, nhìn thấy những hài tử đáng yêunày, dù không phải con mình, cũng không có cách xuống tay đi. Hơn nữa,nhưng hài tử này về sau lớn lên không phải là Hoàng Đế thì chính làVương gia Công chúa, người cao cao tại thượng, nếu như theo mẫu thâncủa bọn nó học được chỉ có mưu tính hại nhau, như vậy đúng là nhà đế là vương vô tình rồi, chỉ sợ tài năng sẽ không thể tiếp tực kéo dài.
Cho nên nói, Bổn cung đây chính là vì nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-chon-phu-thien-thien-tue/1571079/chuong-27-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.