Tiếp tục như vậy tuyệt đối không được, ta sẽ làm cho mình trở thành Nê Bồ tát qua sông.
“Phiêu Phiêu, đã xảy ra chuyện gì sao?” Vừa đến hậu hoa viên, cánh tay bị HạHầu Du kéo lấy, hắn cúi đầu nhìn ta, ánh mắt thâm trầm, hoàn toàn đãkhông còn sự cợt nhả vừa rồi, “Hoàng huynh hắn......., Nhưngtrước người.....” Hắn chau mày, một bộ dáng không nói tỉ mỉ thìkhông thể hiểu.
Chỉ là mặc dù lời nói loạn thất bát tao (lung tung lộn xộn),nhưng mà ta lại hiểu được ý tứ của hắn, không khỏi cúi đầu thở dài.
Ta thở dài đẩy tay hắn ra, tâm phiền ý loạn, nhưng nhìn hắn bỗng nhiên códáng vẻ chân thành như vậy, trong lòng chợt động, hai người huynh đệ bọn họ trước nay tình cảm rất tốt, nói không chừng, trong lòng ta khôngnghĩ ra gì đó, Hạ Hầu Du này lại có thể giúp ta tìm ra đáp án.
Mà ta đã chán ghét bị xoay vòng vòng, cùng Hạ Hầu Dận dây dưa như vậy nữa, ta có cảm giác, ta có thể bị hắn hại chết lúc nào cũng không biết.
Chậc, không được, như vậy quá nguy hiểm, quân tử không lập nguy tường dưới, ta cũng như vậy không thể tự tìm ăn khổ.
“Du” Ta chau chặt chân mày nhìn hắn, mặc dù đã hạ quyết tâm lại ôm một tianghi ngờ, hắn..... Ta có thể tin tưởng sao? Ở nơi trong cung này,ta có thể tin tưởng bất cứ người nào sao?
“Phiêu Phiêu, ta khôngbiết xảy ra chuyện gì, nhưng nhất cử nhất động trong cung này, ta cũngvẫn rõ ràng, người nghĩ muốn hỏi cái gì cứ hỏi đi, ta đảm bảo tri vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-chon-phu-thien-thien-tue/1571073/chuong-23-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.