“Phốc” một tiếng, hậu đình hình như có một vật cứng như thép nóng rực mạnh mẽ tiến nhập, cái cảm giác đau nhức ấy cả đời này Tiêu Ngữ nhất định khắc cốt ghi tâm, hết lần này tới lần khác tiếng kêu thảm thiết đều bị đế vương dùng môi của mình không cho âm thanh phát ra ngoài, Tiêu Ngữ đau xót nước mắt theo đó mà tuôn trào, thế nhưng Hạ Vô Ưu đâu có thèm để ý đến cảm nhận của một cung
nô thấp kém, hắn chỉ biết tại đây thân thể ở phía dưới vì đau đớn mà không ngừng giãy dụa lại càng cảm thấy thích thú, chỉ biết rằng dũng đạo khô khốc chật hẹp hiện tại đã trở nên dễ dàng tiến vào hơn do được máu tươi bôi trơn, không từ ngữ nào có thể diễn tả sự cuốn hút ấy, hắn đột nhiên điên cuồng, lưỡi dao sắc bén mãnh liệt tàn bạo di chuyển, tinh tế thưởng thức hương vị của người ở dưới thân bởi vì đau nhức mà phát ra những tiếng rên rỉ yêu ớt nhỏ bé, làm cho hắn dục vọng sôi sùng sục đến đỉnh điểm của khoái cảm, mà bất luận phi tử nào cũng không mang lại cho hắn được.
Dưới ánh trăng mờ mịt, trong không khí hương hoa lưu động dường như ngày một nhiều hơn, nhưng so ra lại kém hương khí nhàn nhạt ngây ngất của thân thể trần trụi bên dưới, đó là mùi vị không thể nói rõ được, tựa hồ là được tinh luyện bằng tất cả các mùi hương để tạo ra một mùi hoàn mỹ nhất, những dấu vết nhợt nhạt trên người làm cho hắn tỏa ra sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-giam/2377189/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.