Một màn này làm cho Duyên Hỉ Y Đức cùng cung nữ thái giám cực kì cảm động, thầm nghĩ tình cảm hoàng thượng dành cho Tiêu Ngữ thật sâu năng, còn không cố kỵ hắn là cương thi. Không giống chúng ta, tuy rằng quyết tâm tuẫn táng, thế nhưng thấy cương thi của chủ tử, thế mà lại không có lấy một người dám tiến lên trước nhận thức hắn, thực sự là xấu hổ muốn chết.
Hạ Vô Ưu căn bản là mặc kệ nhưng kẻ nô tài đã thạch hóa thương cảm ở một bên, đỡ Tiêu Ngữ toàn thân đã biến thành màu đến đến cạnh bàn ngồi xuống, đối Duyên Hỉ vui vẻ nói: “Đi, chuẩn bị một thùng nước nóng lớn, rồi phân phó trù phòng chuẩn bị một ít cháo loãng cùng điểm tâm, nhanh lên”.
Mọi người cho dù có ngốc, nhưng lúc này cũng có chút minh bạch, tám phần mười là Tiêu Ngữ chưa có chết, bất quá chỉ là hoàng thượng diễn một vở kịch cho mọi người xem mà thôi, thế nhưng… thế nhưng này cũng quá kì quái đi, còn có, trên người mùi hôi thối, toàn thân đen thùi, vết máu bên khóe miệng, má ơi, ai làm gia loại dược này, cũng quá là nham hiểm đi? Đây là suy nghĩ trong lòng mọi người không hẹn mà giống nhau.
Phút chốc, nước nóng chuẩn bị xong, Hạ vô Ưu mặc kệ Y Đức, tự mình giúp Tiêu Ngữ tắm rửa, cuối cùng lúc đã đổi được 5 thùng nước nóng, Tiêu Ngữ toàn thân màu đen biến mất sạch sẽ, trở về lúc với tướng mạo ban đầu, mà thần trí của hắn, đã từ giờ khắc này thoát khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-giam/2377103/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.