Nhưng bông hoa ẩm ướt sau cơn mưa, gió thôi lay động cây dương liễu, nắng xuân,là một ngày trong năm khiến cho người ta cảm thấy thư thái [Chém gió, mấy câu tả cảnh ta không hiểu lắm =))], mùa đông giá lạnh đã qua rồi, vạn vật hồi sinh, khắp nơi tràn ngập sức sống, những cây cỏ xanh tươi tốt hòa cùng với nhưng bông hoa dại màu vàng, thực sự làm cho người ta nhìn thấy thần thanh khí sảng. 
Đó là khung cảnh khi Duyên Hỉ trở về, hắn của hôm nay, thật có thể nói đường làm quan rộng mở, thân là đại thái giám bên cạnh hoàng hậu được sủng ái nhất, tại trong cung tuy rằng không thể hô phong hoán vũ, nhưng địa vị cũng rất cao, lại thêm bởi vì Hạ Vô Ưu ngày càng sủng ái Tiêu Ngữ hơn, mà bản thân lại còn vào thời khắc quan trọng nguyện tuẫn táng cùng chủ tử khiến hắn cực kì được coi trọng hơn nữa, thăng quan cho hắn, hiện tại hắn đã có thể cùng Y Đức sóng vai, nếu là lúc trước, hắn chỉ nghĩ cũng không dám a. 
Bởi vì ra cung để báo tin vui cho mọi người trong nhà Tiêu Ngữ, thuận tiện an bài họ đến kinh thành ở, vì vậy qua hết năm hắn cung ra cung, vẫn bận bịu gần 3 tháng, hắn lúc này mới hồi cung phúc chỉ. 
Tiêu Ngữ bây giờ đã trở thành hoàng hậu, tự nhiên là đã dọn ra khỏi Sơn Thủy cư, đến ở “Thái An điện”- đặc biệt được chuẩn bị cho hoàng hậu, Duyên Hỉ vì tránh người ta nhìn thấy nên không đi đường lớn mà lại chọn đường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-giam/2377099/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.