Khát vọng trong lòng quá lớn, toàn bộ suy nghĩ đều mãnh liệt ngập tràn trong đầu, dày đặc như muốn xuông ra khỏi lỗ kim, kích thích mọi dây thần kinh trong não. Y giơ tay, cảm thấy hơi cứng ngắc, động tác cũng không tự nhiên. Có lẽ do linh hồn khác biệt nên không thể ngay lập tức điều khiển được thân thể này. Một cơn đau xông tới khiến y ho khan vài tiếng, toàn thân rẩy, thể lực không chống đỡ được, đành ngã vật xuống giường. Trước mắt như bị một màn sương mịt mờ bao phủ.
Đúng lúc đó, điện thoại di động bỗn lấp lóe, phát ra ánh sáng xanh lạnh lẽo giữa màn đêm. Là bệnh viện gọi tới. Thiệu Hoa Trì run tay với chiếc di động, mồ hôi không ngừng tuôn. Cánh tay vì dùng lực quá mức mà nổi cả gân xanh. Y cầm lấy chiếc điện thoại trên tủ đầu giường, nhưng sau đó lại làm rơi nó xuống đất.
Thiệu Hoa Trì mở tròn mắt, mặt đỏ bừng như bị hun trên lửa, bốc hơi nóng ra cả xung quanh. Y cúi người, nhưng nghiêng quá mức, lại lăn lông lốc một vòng. Trước khi ngất đi, hình ảnh Phó Thần gục xuống vũng máu không ngừng quay đi quay lại trong đầu, mãi cho đến khi y chìm hẳn vào hôn mê do sốt cao.
Y khó khăn nâng mí mắt, cơn váng đầu nặng nề lại dâng lên khiến y có cảm giác buồn nôn. Thân thể không còn nóng như lửa giống ban nãy nữa. Nhớ tới trước lúc hôn mê, có cuộc điện thoại từ bệnh viện gọi tới, Thiệu Hoa Trì lập tức ngồi bật dậy trên giường.
"Ấy ấy ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-giam-chuc-nghiep-to-duong/1804875/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.