Đám cung nữ Mặc Họa đang phơi hoa quế ở hậu viện thì nghe công chúa truyền gọi, chẳng hiểu vì sao.
Tới nơi thì giật thót cả mình. Công chúa tính tình khoan dung độ thượng, gương mặt luôn luôn tươi cười, nhưng hôm nay vành mắt nàng sưng đỏ, chóp mũi lại ửng hồng, giống như vừa mới khóc. Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhiệm vụ thường ngày của cung nữ là để ý mọi cảm xúc của chủ, đương nhiên vừa trông thấy đã nhận ra ngay.
Vậy nên việc công chúa chỉ truyền một mình Mặc Họa cũng chẳng có gì lạ lùng. Bộ dạng không ra thể thống này của công chúa, sao có thể để kẻ khác thấy được.
Mặc Họa cúi mi, xem như không nhìn thấy.
"Mặc Họa, ta thấy ngươi tương đối thân thiết với Phó Thần, việc này ngươi làm là thích hợp nhất, hơn nữa phải giấu mẫu thân." Vịnh Nhạc trịnh trọng nói.
"Vâng, xin người cứ sai bảo." Mặc Họa luôn luôn rạng rỡ, giống như trong ấn tượng lần đầu gặp mặt của Phó Thần. Nét cười kia không phải cười cho có lệ, cười lấy lòng, ngoài cười trong không cười, mà là cả gương mặt đều mang ý vui, khiến cho chủ tử cảm thấy dễ chịu. Cũng nhờ bộ dạng như thế nên Mặc Họa mới được hoàng quý phi đặc biệt coi trọng. Đó chính là dáng vẻ mà một nô tài được dạy dỗ tốt nhất trong cung nên có. Ngay cả Phó Thần cũng vậy. Vịnh Nhạc mơ hồ nghĩ, Phó Thần cũng không phải tự nhiên mà được mẫu phi sủng ái. Khi được Vịnh Nhạc công chúa trao cho một vật, Mặc Họa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-giam-chuc-nghiep-to-duong/1804857/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.