Phó Thần đi đằng trước, mấy thái giám kia theo sát phía sau, bầu không khí căng thẳng suốt dọc đường.
Bọn họ đến tây gian của phủ nội vụ, ở đó có vài thùng vải đã được ướp lạnh. Mấy vị công công này lại không gây rắc rối cho hắn như đã dự kiến mà vẫn nói chuyện qua lại bình thường. Đương nhiên Phó Thần cũng không cho là bọn họ bỗng nhiên lương tâm trỗi dậy, mà chỉ là đang án binh bất động, tùy cơ úng biến.
Vải không nhiều, nhưng vẫn còn rất tươi, không thua kém kỹ thuật bảo quản thời hiện đại bao nhiêu. Trừ thái hậu, hoàng hậu cùng một số sủng phi, chỗ của thất hoàng tử cũng được phân một phần.
Thất hoàng tử giờ đã bình phục hoàn toàn, chỉ thua kém người khác ở nửa bên mặt bị chất độc hủy hoại mà thôi. Nhưng các cung nhân trước giờ đều coi y là quái vật nên khi được điều đến Trọng Hoa cung đều hết sức cẩn trọng.
Thiệu Họa Trì vừa hoàn thành khóa cưỡi ngựa, trên người có vài chỗ trầy xước, đôi tay còn vì tập luyện quá độ mà chảy máu, y đang ngồi để người khác bôi thuốc, nét mặt âm trầm cũng không biết đang nghĩ đến chuyện gì.
Một tiểu thái giám nơm nớp lo sợ từ ngoài cửa chạy vào, lí nhí nói: "Điện, điện hạ, hoàng thượng ban thưởng, ngài có..."
"Cút!" Vì động đến vết thương, y nhăn mặt nghiến răng một phen, giọng nói âm lãnh.
Nhưng từ cút này cũng chẳng có tác dụng gì, hoàng thượng ba thưởng dù sao cũng phải nhận. Thiệu Hoa Trì âm trầm quỷ dị có tiếng khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-giam-chuc-nghiep-to-duong/1804808/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.