Phó Thần dời tầm mắt, lúc này hai thị vệ kia đã trở về vị trí cũ, không khác gì khi mới vào phòng. Chỉ như vậy thôi, bất cứ ai nhìn thấy cũng không lộ ra manh mối. Hắn cũng chưa dám thả lỏng hoàng toàn, phải nhìn xung quanh, xác định kỹ lưỡng rồi mới nói với Lưu Túng vẫn còn đang mơ mơ màng màng: "Ngươi kiểm tra đi, sau đó ghi lại."
Lưu Túng ngoan ngoãn đi qua, vô cùng nghe lời, một mệnh lệnh là một động tác, nhìn tiểu thái giám kia từ trên xuống dưới một lần rồi cầm bút ghi lại một câu ngay sau tên Phó Thần.
Sau một loạt quá trình kiểm tra, Phó Thần nhẹ nhàng vỗ tay, tốc độ cùng tần suất y như đã qua huấn luyện chuyên nghiệp, phát ra âm thanh đặc thù.
Tiếng vỗ tay kết thúc, năm người kia khôi phục lại nguyên trạng như chưa có gì xảy ra. Lưu Túng chậm rãi hồi thần, nháy mắt nghi hoặc nhìn quanh trái phải một phen, thấy mọi người còn làm việc đâu ra đấy mới an tâm.
Thấy Phó Thần còn đứng đó, xua tay: "Không phải kiểm tra xong rồi sao, còn không mau đi."
Sau đó lại gọi tên người khác, cứ như không có thay đổi gì.
Phó Thần ra khỏi Tự Đao môn, sắc mặt vẫn còn tái nhợt, người khẽ run lên, bước chân xiêu vẹo, mồ hôi lạnh chảy dài bên thái dương.
Quả nhiên thân thể này vẫn còn quá trẻ, không chịu được di chứng sau thôi miên cường độ cao. Hắn lảo đảo chống tay vòng tường mà thở gấp.
Đây cũng là nguyên nhân tháng trước khi hắn về Giám Lan viện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-giam-chuc-nghiep-to-duong/155317/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.