Môn thi chạy một ngàn năm trăm mét mà Phương Chước đăng ký tổ chức vào ngày thứ 3, hai ngày trước có thể tự do hoạt động.
Vì hưởng ứng lời kêu gọi của cô chủ nhiệm, nên mỗi ngày cô sẽ đến sân thể dục đi qua loa một vòng rồi ngồi trong góc học từ vựng, sau đó dành thời gian viết hai bản nháp phát thanh để đối phó báo cáo kết quả nhiệm vụ và dành nhiều thời gian hơn trong ký túc xá và phòng học.
Lúc buổi chiều, Phương Chước đang làm đề trong cuốn luyện tập mà giáo viên chủ nhiệm đưa cho cô kia, sau khi làm xong một đề khiến cho cô rất rối rắm bèn ngẩng đầu nhìn lên lịch thi đấu trên bảng đen.
Âm thanh của loa phát thanh xa xa truyền vào trong phòng học, xen lẫn với những tiếng hò hét mơ hồ và âm nhạc cuồng nhiệt, ồn ào không ăn khớp với Phương Chước.
Cô quay đầu nhìn lên đồng hồ trên tường.
Còn có 10 phút nữa là đến mục chạy bộ 400 mét của Triệu Giai Du, theo sát đó chính là nhảy cao của Nghiêm Liệt.
Nhờ bọn họ liên tục tuyên truyền trong lớp nên ngay cả Phương Chước cũng nhớ kỹ thời gian này.
Cô đặt bút xuống, quyết định vẫn là đi ra ngoài cho thoáng đầu óc.
Trong toà nhà dạy học vẫn khá yên lặng, vừa ra khỏi cổng, rẽ qua bồn hoa là lập tức ồn ào náo nhiệt.
Bầu trời mờ tối, làn gió ấm áp phả vào mặt Phương Chước làm cô ngửi thấy mùi thơm quen thuộc của hoa quế, rất có cảm giác của mùa thu.
Cô đi vào khán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-duong-ruc-ro/235801/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.