Thị thành, 2019.
Khuất Triển Thư mấy ngày nay mỗi ngày đều ở phòng đọc sách đến khuya, buổi tối Kim Tịch Nhân thỉnh thoảng từ phòng ngủ đến nhìn lén, hơn nữa vẻ mặt đầy bất mãn.
Một tối cuối tuần, Khuất Triển Thư vẫn đang ở phòng đọc sách im lặng tựa vào bàn làm việc.
”Phanh” Một âm thanh vang lên, Khuất Triển Thư ngẩng đầu, trên tay vẫn đang cầm văn kiện, không ngoài ý nhìn muốn thấy Kim Tịch Nhân nghiêm mặt, tựa vào khung cửa hai tay bắt ngang ngực nhìn thẳng mình không buông.
Khuất Triển Thư mỉm cười, ngữ khí ôn hòa hỏi “Nhân, chuyện gì?”
Nhìn sau đôi mắt kính gọng vàng là đôi mắt đen ôn hòa, thái độ Kim Tịch Nhân liền mềm lại “Ngô, sự tình gì mà phải làm đến khuya như vậy? Nghỉ ngơi đi”
“Chờ một chút là tốt rồi. Cậu ngủ trước đi”
Kim Tịch Nhân bước vào giữ chặt Khuất Triển Thư “Cùng nhau”
“Chờ tôi xem xong đã”
“Vào phòng ngủ xem” Kim Tịch Nhân không cần giải bày kéo người đi.
Tựa đầu vào thành giường, mở ra đèn bàn, Khuất Triển Thư vẫn xem văn kiện trong tay, Kim Tịch Nhân tay chống đầu nằm bên cạnh, lẳng lặng nhìn sườn mặt Khuất Triển Thư.
Khuất Triển Thư ngưng thần, nhìn khuôn mặt anh tuấn của anh từ một bên, lông mi thoáng chớp động, sóng mắt lưu chuyển, phong thái của người trí thức mang theo vẻ đẹp trí tuệ làm Kim Tịch Nhân vừa hâm mộ vừa thưởng thức.
”Thư, anh rốt cuộc đang xem cái gì?”
Khuất Triển Thư đem văn kiện đặt sang một bên tựa đầu vào giường “Chính là một phần dự án mới, không quá dễ dàng”
“Đồ thư quán làm dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-duong-cua-ngay-mai/51020/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.