*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếm qua cơm chiều Khuất Triển Thư làm, Kim Tịch Nhân ở phòng khách đi tới đi lui, vận động đơn giản hoạt động gân cốt.
Nhìn Khuất Triển Thư vừa muốn trốn trở lại phòng đọc sách, Kim Tịch Nhân gọi anh lại “Uy, xem sách cả ngày, cổ anh không đau sao?”
Khuất Triển Thư dừng lại một chút ở cửa phòng đọc sách, sau đó ngồi vào sopha phòng khách.
Kim Tịch Nhân mở CD, cũng ngồi vào sopha.
Nhạc giao hưởng, tiếng đàn dương cầm vang lên những tiết tấu duyên dáng.
Chống cằm nghe một hồi, Khuất Triển Thư hỏi “Không nghĩ tới cậu thích Mạc Trát”
Kim Tịch Nhân lộ ra vẻ mặt mờ mịt “A, không biết. Tôi nói muốn cùng anh nghe nhạc, Đồng Tư cho tôi mượn cái này”
Khuất Triển Thư cười lắc đầu “Anh ta đối với cậu thật không tồi”
“Đúng vậy, tôi vừa vào nghề là anh ấy giúp tôi, bảy năm, anh ta đối tốt với tôi thực không thể nói hết, giống như là anh em, anh ta sẽ vì tôi lo lắng, thay tôi nhận công việc, không yêu cầu những việc tôi không thích, bảo hộ, chiếu cố tôi”
Chú ý tới biểu tình của Khuất Triển Thư, Kim Tịch Nhân vội vàng xua tay “Anh đừng hiểu lầm, chúng tôi không có gì, chúng tôi chính là quan hệ quản lý với người mẫu. Cái này không giống với yêu thích”
“Không, tôi không hiểu lầm. Là cậu nghĩ nhiều”
“Anh không ăn dấm?” Kim Tịch Nhân nhìn chằm chằm mặt Khuất Triển Thư không chớp mắt.
“Tôi còn không nhàm chán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-duong-cua-ngay-mai/51017/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.