*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trời sáng, Kim Tịch Nhân tỉnh rượu, huyện Thái dương kêu thình thịch, Kim Tịch Nhân đau đầu đến mức muốn cử động cũng không thể.
Có người mở cửa đi vào.
Kim Tịch Nhân trong lòng vừa động, lập tức ngẩng đầu “Thư”
Viên Đồng Tư dùng ánh mắt thương hại nhìn người nằm trên sopha, hình như là đại minh tinh đang nhầm lẫn.
“Anh đến rồi”
“Đương nhiên, tôi không đến cậu có thể làm được gì sao?” Buông thứ gì đó trong tay, Viên Đồng tư đi vào bếp nấu nước.
Uống thuốc, Kim Tịch Nhân đỡ trán, ngồi yên trên sopha không nhúc nhích “Trước kia cũng không phải chưa say, sao bây giờ đầu đau như vậy?”
“Cậu cũng biết đau sao, biết còn uống nhiều như vậy”
“Cũng không nhiều lắm”
“Đối, đem rượu vang đỏ Mạc Tư Phàm ủ kỹ uống hết, chờ anh ta nổi giận thì cậu tốt rồi”
“Trách không được, tôi nói mà, làm sao uống bia mà có thể gục được”
Bắt tay lên trán, Kim Tịch Nhân chậm rãi nói “Đồng Tư, hôm nay tôi phải nghỉ ngơi”
“Biết rồi, đã sửa lại lịch làm việc cho cậu”
“Cảm ơn”
Một lát sau, Kim Tịch Nhân lại hỏi “Đồng Tư, muốn tôi phải làm thế nào anh ấy mới chấp nhận tôi?”
Viên Đồng Tư cười “Cái này tôi giúp không được, hoàn toàn phải dựa vào chính cậu”
“Anh ta vì cái gì không để ý tới tôi, trước kia vẫn hoàn hảo mà”
“Ai bảo cậu không yên phận làm bạn với anh ta”
Kim Tịch Nhân nói thản nhiên “Đúng vậy, tôi không cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-duong-cua-ngay-mai/51014/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.