*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cơm nấu xong, hai người ngồi đối mặt ăn cơm.
Kim Tịch Nhân vừa ăn cơm vừa muốn Khuất Triển Thư nói chuyện “Người nhà anh đâu? Sao không thấy?”
Khuất Triển Thư thản nhiên cười khổ “Bọn họ ở nơi khác”
“Sao vậy?”
Khuất Triển Thư không muốn nói, cúi đầu tiếp tục ăn cơm.
“Nói đi, nói cho tôi biết. Có gì khó nói?”
Khuất Triển Thư trước sau như một dùng ngữ khí bình thản “Cha mẹ tôi ly hôn năm tôi 15 tuổi, sau đó mỗi người đi thêm bước nữa, cha tôi hiện đang ở Úc, mẹ ở Anh, đều có con riêng”
Kim Tịch nhân chột dạ “Như vậy a. Vậy ai chăm sóc anh?”
“Tôi có cuộc sống riêng, sau khi ly hôn không ai nguyện ý nuôi tôi. Tôi vẫn ở trong trường. Tôi thích trường học, bời vì có thể ở kí túc xá, làm nhân viên công vụ cũng bởi vì chính phủ sắp xếp chỗ ở”
“Vậy anh sống như thế nào, ý tôi là, anh vẫn phải sống, tiền ở đâu ra?”
“Thành tích của tôi tốt, tiểu học, trung học, đại học đều có học bổng, vẫn dựa vào số tiền này. Đi du học cũng là nhờ học bổng, tôi cũng có làm thêm, cuộc sống không đến nổi thiếu thốn. Bởi vì phải tự chăm lo cho chính mình, cho nên mới học nấu ăn” Nói xong Khuất Triển Thư cười rộ lên “Đối với cuộc sống một người, tôi có kinh nghiệm rất phong phú”
Kim Tịch Nhân không nghĩ tới Khuất Triển Thư có quá khứ như vậy, nhìn thấy người trước mặt mang theo khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-duong-cua-ngay-mai/51012/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.