Bộ phim mới bắt đầu khởi quay.
Sự chuẩn bị của Kim Tịch Nhân trước đó đúng là không uổng phí, tuy rằng cậu đọc lưu loát trường thiên lời thoại, nhưng vẫn không được đạo diễn đánh giá cao, nguyên nhân rất đơn giản, biểu cảm khuôn mặt và lời thoại hoàn toàn không tương xứng.
Nhân vật trong phim là một học giả đồng thời là nhân chứng của một vụ án nguy hiểm, nhưng bởi vì nhiều nguyên nhân, người này không muốn ra tòa làm chứng, vì thế trong phim Kim Tịch Nhân cùng nhân vật luật sư có rất nhiều cảnh quay chung, kèm theo một loạt các đoạn thoại dài.
Kim Tịch Nhân cũng biết, trong việc diễn xuất, hai người cùng diễn chung trong một cảnh, nếu diễn không đạt sẽ đả kích bạn diễn rất lớn, vì thế lúc nào rảnh rỗi liền nghiên cứu kịch bản, nghiền ngẫm tâm lý nhân vật.
Nhưng bản thân cậu bằng cấp thấp, chưa tốt nghiệp trung học đã đi làm người mẫu, bằng đại học xã hội tất nhiên là bằng danh dự, đối với những ẩn nghĩa trong lời thoại thực sự không hiểu được, khiến cho việc diễn xuất bị trở ngại.
Kim Tịch Nhân có chút uể oải. Cố gắng như vậy cũng không thành sao?
Viên Đồng Tư an ủi cậu “Đã tốt lắm rồi, cậu đã cố hết sức”
Kim Tịch Nhân bĩu môi “Đồng Tư, Đồng Tư, tôi không phải ngốc”
Viên Đồng Tư mỉm cười “Uhm”
“Này, có cần phải nói trực tiếp như vậy không?”Kim Tịch Nhân mếu máo.
“Nhân, cậu nên biết là đi học lại sẽ trợ giúp rất lớn cho công việc hiện tại”
“Sách vở gì đó, trong cuộc sống một chút cũng không cần dùng” Kim Tịch Nhân nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-duong-cua-ngay-mai/51009/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.