*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trước mắt chính là một địa ngục trần gian.
Khắp nơi nhơ nhớp máu thịt đỏ tươi, trên mặt đất trải đầy những khúc thịt thối rữa, hai hàng xương sườn cao đến mười mấy mét từ giữa cơ thịt đâm ra, thoạt nhìn giống như hai hành lang sừng sững chắn trước người, trên mỗi đầu xương sườn lại ghim một dãy thi hài rữa nát.
Nhìn về phía trước nữa, một cái đầu lâu cao đến mười mét ngâm trong máu đen, con quái vật mang hình dạng bạch tuộc làm ổ trong đó, không ngừng nhúc nhích bơi qua lại giữa hốc mắt và lỗ mũi, tựa hồ cái đầu lâu đó chính là công viên nhỏ của riêng nó vậy.
Trương Tư Gia hoảng hốt nhìn tứ phía, Tả Lâm Uyên đang đứng cách đó không xa, nhưng Lâm Giác thì không thấy bóng dáng.
Cậu ta đâu rồi?
Ảo cảnh này rốt cuộc là thế nào?
Cảnh tượng xung quanh khiến cho Trương Tư Gia sợ hãi, bọn họ như thể đã rơi vào một cái xác mãnh thú thượng cổ thối rữa, thế giới trước mắt quá mức kinh khủng, dù là trong cơn ác mộng đáng sợ nhất cậu ta cũng chưa từng gặp. “Cơn mưa” đỏ thẫm từ màn trời trút xuống, tí tách rơi trên mặt đất, đây không phải nước mưa trong suốt mà là từng giọt máu loãng tanh hôi. Những khúc xương sườn trắng bệch như rừng cây mọc trên núi thịt, những thi thể bị xuyên thủng biểu hiện đủ loại tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-dan-du-hi/1895971/quyen-3-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.