05:25 bắt đầu tách ra, cậu từ cửa Đông tòa nhà khoa ngoại ngữ đi ra, gõ trụ đèn cạnh sân cỏ như lúc chúng ta chạy khỏi ký túc xá ấy, nếu may mắn có lẽ sẽ kéo đi được một nửa số tang thi, nhưng cũng có thể dẫn thêm một số tang thi ở gần đó tới, cậu phải cẩn thận một chút.”
Tiếng đánh bang bang ầm ĩ vang lên, đám tang thi đang bị mùi máu tươi và thi thể hấp dẫn chần chừ một chút, cuối cùng tốp năm tốp ba đi về phía cậu.
Hiện giờ chính là thời điểm rét lạnh nhất trong ngày, Lâm Giác đứng dưới ánh đèn, nét mặt kiên nghị nhìn lũ xác sống giống như thủy triều tiến về phía mình. Dưới vầng sáng mờ ảo của đèn đường, chúng nó cúi thấp đầu, phát ra tiếng giống như dã thú nức nở, tha cái thân thể hư thối tìm đến con mồi.
Đó là một loại áp lực tinh thần khổng lồ, bản năng sợ hãi đang thúc giục cậu chạy trốn, nhưng lý trí của cậu lại ép buộc cậu phải đứng ở đây.
Khẩn cấp ngẩng đầu nhìn về phía hành lang trên cao, Tống Hàn Chương đứng ở đó, như là một người ngoài cuộc đứng xem diễn trò.
Rõ ràng là chuyện liên quan đến sống chết của anh ta, sao anh ta vẫn có thể lạnh lùng bình thản như vậy?
Không, cũng không phải hoàn toàn hờ hững. Chí ít khi cậu mạnh mẽ biểu đạt mình tình nguyện đi mạo hiểm, cậu thấy được trong đôi mắt đen kịt trong trẻo mà lạnh lùng của Tống Hàn Chương những mảnh băng đang vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-dan-du-hi/1895901/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.