Thiên Đạo Thánh Viện năm thứ ba mươi lăm, Tần Vấn Thiên ngồi trên tiên vị đã mở mắt ra, đôi mắt hắn bình tĩnh lại thâm thúy, khí tức trên người nội liễm, hắn cũng không ngờ tới, một lần tu hành là hơn mười một năm, trên các tiên vị xung quanh đã không còn ai khác, ba nghìn tiên vị, chỉ còn một mình hắn ngồi tại đây.   
             - Cuối cùng cũng kết thúc tu hành.   
             Giọng nói mơ hồ truyền đến, Tần Vấn Thiên gật đầu, nói:   
             - Tiền bối, thánh viện giảng đạo mười hai năm một lần, kỳ hạn mười hai năm sau lại sắp tới, còn có thể tới đây nghe giảng không?   
             - Đã hết rồi   
             Giọng nói này vang lên:   
             - Tốt quá hoá dở, hai lần giảng đạo, các ngươi hai lần giác ngộ, đủ để theo các ngươi tu hành nhiều năm, có lẽ cũng có sự trợ giúp đối với việc tu hành của các ngươi, hiện tại, quy tắc của Thiên Đạo Thánh Viện đã thay đổi, ngươi có thể xuống núi xem, khi nào có giảng đạo sẽ tự động thông báo cho các ngươi, nếu như không có, vậy thì thuận theo tự nhiên.   
             Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, hắn có chút tiếc nuối, quy tắc của Thiên Đạo Thánh Viện đã thay đổi sao, hắn đứng dậy, hắn rời khỏi tiên vị, quay đầu lại nhìn về phương xa, chỉ thấy ba tòa thánh viện khác lơ lửng giữa bầu trời, hắn đương nhiên biết đó là cái gì, bốn tòa thánh viện có thể nhìn thấy lẫn nhau, nói vậy chúng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-co-than-vuong/3743086/chuong-1307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.