Chỗ thánh viện của Tần Vấn Thiên cũng có âm thanh đó.
Tất cả cường giả trên tế đàn đều bị triệu hồi khỏi Thông Thiên giới, tỉnh hồn lại. Mọi người có mặt trong thánh viện, đều ngẩng đầu, nhìn về phương xa.
- Thánh viện Thiên Đạo mười hai năm, thánh viện mở giảng kinh tụng đạo.
Âm thanh mờ mịt này khiến cho mọi người thầm run sợ trong lòng. Thánh viện mở, đây mới thực sự là thánh viện sao.
Còn không gian thế giới này, chỉ là một không gian lệ thuộc của thánh viện thôi sao.
Từng bóng người bay lên trời, ngắm nhìn hư không trước mắt. Thánh viên trôi lơ lửng trên không, ánh sáng vô tận chiếu xuống, dần dần bao trùm cả mảnh không gian mênh mông vô tận. Từng bóng người lấp lóe, đi về phía thánh viện.
- Trong thánh viện còn có người giảng đạo?
Trong đôi mắt xinh đẹp của Nam Hoàng Sanh Ca thoáng qua tia sáng khác thường.
- Vui.
Tiểu hỗn đản nhỏ giọng nói, dường như cảm thấy vô cùng thú vị.
- Thánh viện Thiên Đạo mười hai năm, chúng ta vào Tiên Hải, đến thánh viện, đã mười hai năm. Mà trải qua mười hai năm, thánh viện mới mở, tất là chuyện không tầm thường. Chúng ta đi xem một chút.
Tần Vấn Thiên lên tiếng, Nam Hoàng Vân Hi gật đầu, đoàn người chậm rãi đi về phía thánh viện.
Trong hư không, tựa như nhiều hơn rất nhiều bóng người, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-co-than-vuong/3738969/chuong-1287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.