- Hèn hạ.
Sở Thanh Y tức giận mắng, ánh mắt giá rét vô cùng, hận không thể lập tức khóa chặt miệng Tần Vấn Thiên, không để cho hắn mở miệng nói chuyện.
- Hèn hạ? Ngươi lại có mặt mũi nói ra hai chữ này. Ngươi vì đạt được mục đích dùng sắc đẹp cám dỗ ta, sau khi bị ta đánh bại...
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng. Giờ phút này hắn đang tức giận ngút trời, cho dù hắn có đắc tội thánh nữ của thánh điện Phiêu Tuyết này, thì có quan hệ gì tới Quân Mộng Trần chứ. Thế mà sư đệ của hắn - Quân Mộng Trần, lại bị ngược tới thê thảm như vậy, hắn còn chưa từng nhìn thấy Quân Mộng Trần chật vật như vậy.
- Im miệng.
Ngực Sở Thanh Y phập phồng, sắc mặt trắng bệch.
- Thả người.
Tần Vấn Thiên hét lớn một tiếng, vô cùng cương quyết. Nếu Sở Thanh Y có thể làm ra chuyện hèn hạ cỡ này, hắn còn cần suy xét cho danh tiếng của nàng ta nữa sao?
- Ầm!
Nhưng mà Lôi Bá lại dậm chân bước ra, hư không run rẩy, lôi đình lập lòe trên bầu trời, không gian quanh thân đều là lôi uy hủy diệt, tựa như cơn giận của lôi thần, muốn phá hủy mọi thứ.
- Cho dù Thanh Y đồng ý thả người, ta cũng không đồng ý.
Lôi Bá đi về phía trước, Tần Vấn Thiên cũng không thèm nhìn hắn chút nào, vẫn nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-co-than-vuong/3738967/chuong-1285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.