Tần Vấn Thiên thu người lại, thưởng thức cảnh đẹp kia. Thanh nhi mặt hồng hồng, khiến cho người nhìn muốn hôn thêm cái nữa.
Nữ thần băng thanh ngọc khiết, trong trẻo lạnh lùng, bây giờ lại có hai má hồng hồng. Vẻ đẹp đó là kinh động nhân tâm, cám dỗ đó không người nào có thể chống đỡ.
Người Tần Vấn Thiên ngả một chút, dựa vào Thanh nhi, hắn vươn tay ôm lấy vòng eo thon của Thanh nhi. Vòng eo mềm mại không xương làm cho người ta say mê, Tần Vấn Thiên ôm nàng, thân thể Thanh nhi cũng nhích lại gần Tần Vấn Thiên, nghiêng đầu dựa vào vai Tần Vấn Thiên. Nhìn dung nhan tuyệt thế gần trong gang tấc, tâm tình Tần Vấn Thiên giờ khắc này vô cùng tốt đẹp.
Hắn cứ yên tĩnh như vậy ôm Thanh nhi, hưởng thụ giờ khắc thanh tĩnh hiếm có.
Bóng đêm yên tĩnh, Tần Vấn Thiên an tĩnh tu hành, trong hư không có ánh sáng tinh thần chiếu xuống, tiên quang lưu chuyển quanh thân hắn, thân thể giống như trong suốt, lại có ánh sáng Tiên Đài như ẩn như hiện.
Vậy mà lúc này, tiên quang trên người Tần Vấn Thiên biến mất, ánh mắt sáng sủa mở ra, chỉ cảm thấy một cỗ sức mạnh kỳ diệu hạ xuống trên người, làm cho chân mày hắn cau lại.
Hắn có một cảm giác mơ hồ, giống như có một cỗ sức mạnh kỳ diệu đang kêu gọi hắn vậy.
Thân hình chợt lóe, Tần Vấn Thiên theo loại cảm giác đó bay lên trời, bước chậm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-co-than-vuong/3735356/chuong-1262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.